“Muốn đi sao, đã muộn mất rồi.”
Đúng vào lúc này, cách lvan không xa vang lên một giọng nói lạnh nhạt khiến cho ánh mắt anh ta lập tức cảnh giác.
Anh ta giơ khẩu súng lục lên, không nhìn về hướng phát ra âm thanh mà muốn bắn Tiêu Sách.
Tuy nhiên, anh ta chưa kịp bắn thì một chiếc đinh sắt màu đen đã xuyên vào cổ tay anh ta, lập tức khiến anh ta đau tới nỗi khuôn mặt tái nhợt, không còn sức lực, khẩu súng lục rơi xuống đất.
“Đừng phản kháng, dựa vào mấy trò mèo của anh thì chưa đủ để thoát khỏi lòng bàn tay của tôi đâu.”
Tiêu Sách nhìn ánh mắt chấn động của Ivan rồi thản nhiên nói.
Mặc dù Ivan là thủ lĩnh bọn lính đánh thuê, mạnh hơn những lính đánh thuế khác nhưng theo như quan điểm của Tiêu Sách thì cũng chẳng có gì khác biệt.
Bởi vì chênh lệch về thực lực giữa bọn họ và Tiêu Sách thực sự quá lớn.
Quả nhiên lúc mấy người bạn lvan nhìn thấy vẻ mặt bình thản đó của Tiêu Sách thì lập tức đứng sững tại chỗ, không dám bắn về phía Tiêu Sách.
Bọn họ sợ rằng những chiếc đinh sắt trong tay Tiêu Sách sẽ ở trên cổ bọn họ.
Dù sao thì lúc nãy đã có rất nhiều lính đánh thuế đã bị người đàn ông trước mặt phi đinh sắt, nên bọn họ nào dám ra tay với Tiêu Sách vì đấy chẳng khác nào đang chê mình sống quá lâu.
Và từ đằng xa người trung niên của băng nhóm Lư Xà đã thấy bọn người Ivan đang bị Tiêu Sách khống chế, ông ta lớn tiếng chửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622091/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.