Mặc dù không biết tại sao ở đây lại xuất hiện lính đánh thuê, nhưng mà nhất định sẽ không phải là chuyện tốt lành gì.
Tiêu Sách lại thoáng cau mày, Hoa Quốc cũng có thể được coi là cấm địa của Lính đánh thuê, tại sao cách ranh giới chỗ này không xa lại sẽ xuất hiện lính đánh thuế?
Có điều rất rõ ràng ở đây là anh cũng không tìm ra được lý do, nhưng mà chuyện này cũng không sao, binh tới thì tướng đỡ, nước đến thì đất ngắn. Với Tiêu Sách mà nói thì lính đánh thuế cũng không có gì đáng sợ, điều anh băn khoăn nhất chỉ đơn giản là sự an nguy của người dân ở trong thôn này mà thôi.
Nương theo ánh trăng, Tiêu Sách lợi dụng bóng tối để bí mật đi thăm dò, không hề phát ra một tiếng động nào, thoắt cái đã mò ra tới cửa thôn.
Tiêu Sách chưa kịp rời khỏi thôn đã gặp được một bóng người trốn ở sau tảng đá, trong tay nắm chặt súng săn, kiên trì bất động.
Trong chớp mắt, Tiêu Sách cũng nhìn ra được rồi, người đó chính là Thủy Oa.
Dù sao thì anh cũng đã quá quen thuộc cái dáng người của anh ta rồi, cả hai đã cùng nhau ăn ý mà hoàn thành nhiệm vụ đến cả trăm ngàn lần rồi kia.
"Sao hả? Anh có biết kẻ địch là ai không?"
Một sải bước dài tiến đến, Tiêu Sách đi vòng ra phía sau của Thủy Oa, sau đó nhỏ giọng hỏi.
Thủy Oa bị dọa sợ giật mình, súng đang cầm trong tay suýt đã bóp cò. Vừa quay đầu nhìn thấy là Tiêu Sách mới thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622088/chuong-470.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.