“Anh thật sự muốn tôi phải cởi bỏ quần áo thì mới có thể chắc chắn được sao? Hay là muốn chiếm... Chiêm tiện nghi của tôi?” Thiên Diệp đỏ mặt nói, mặc dù chuyện không thể diễn tả được giữa hai người họ đã làm qua rất nhiều lần rồi, nhưng cô ta vẫn ngại ngùng như con gái mới lớn, việc trần trụi trước mặt Tiêu Sách vẫn khiến cô ta cảm thấy xấu hổ và khó xử.
Tiêu Sách nghe vậy thì nghiêm mặt nói: “Tôi tất nhiên là vì muốn nắm chắc hơn, cô cảm thấy tôi là loại người đó sao, trong việc quan trọng này tôi có thể làm xằng bậy sao?”
“Tôi cảm thấy anh chính là như vậy!”
Mặt Thiên Diệp đỏ ửng, nhưng cuối cùng cũng chậm rãi cởi bỏ quần áo ra, dùng hai tay che đi chỗ quan trọng, sau đó ngại ngùng nằm xuống giường, mắt cũng không dám mở.
Lúc này Tiêu Sách nhất thời không cử động được.
Cơ thể của Thiên Diệp lúc này như phát ra một sự xinh đẹp thần bí, đường cong cơ thể hoàn mỹ của cô ta khiến Tiêu Sách hoàn toàn không thể nào dời mắt đi được.
Mà điều khiến Tiêu Sách kích động nhất chính là vẻ e thẹn của Thiên Diệp.
IDI
Thật là dễ khiến người ta không nhịn được mà phạm tội!
Yết hầu của Tiêu Sách lên xuống mấy lần, vất vả lắm mới có thể đè xuống núi lửa đang phun trào trong lòng, trong lòng vội vàng mặc niệm lời chú tĩnh tâm.
“Anh đang nhìn cái gì vậy hả?” Đột nhiên Thiên Diệp mở mắt ra, tức giận nói.
Tiêu Sách ho khan một tiếng, cúi đầu xấu hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622034/chuong-416.html