Tiêu Sách mặc kệ Thiên Diệp từ chối, đôi tay anh cứ như một con rắn trườn khắp người Thiên Diệp, nhất thời làm cho cơ thể Thiên Diệp trở nên mềm nhũn.
Về phần Tiêu Sách, hơi thở của anh càng trở nên gấp gáp hơn.
Tiêu Sách cúi đầu hôn lên đôi môi của Thiên Diệp, ôm lấy cả người cô ta, sau đó đặt cô ta lên chiếc bàn lớn của Cao Cấn Băng, tham lam nuốt tất cả hương vị nước bọt ngọt ngào của Thiên Diệp.
Thiên Diệp hoàn toàn không có cách nào cự tuyệt Tiêu Sách, chỉ có thể để Tiêu Sách muốn làm gì thì làm.
Nhưng khi Tiêu Sách định lột quần áo của Thiên Diệp, cuối cùng cô ta cũng lấy lại được sự tỉnh táo ngắn ngủi của mình, khuôn mặt cô ta đầy sự ngượng ngùng, lại một lần nữa giữ tay Tiêu Sách lại.
“Tiêu Sách, không được ở đây, thật sự không được ở đây, đây là phòng làm việc của cô chủ..”
Khóe miệng Tiêu Sách cong lên, nhưng anh cũng không thèm để ý đến sự từ chối của Thiên Diệp, ngược lại lời nói của Thiên Diệp đã khiến cơ thể của Tiêu Sách trở nên hưng phấn hơn.
Thiên Diệp thẹn thùng đẩy Tiêu Sách vài lần cũng không có tác dụng, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận.
Chỉ là toàn thân cô ta ửng hồng vì thẹn thùng, trở nên mẫn cảm hơn bao giờ hết, đôi mắt nhắm chặt lại cũng không dám mở ra.
“Anh... Nhanh lên, nếu không có chủ sẽ nhìn thấy.” Cuối cùng, Thiên Diệp chỉ có thể nói vậy.
Tiêu Sách nghe vậy thì làm sao có thể khống chế được, anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622031/chuong-413.html