Tiêu Sách đã từng cho rằng, dì Hàn ngoại trừ có chút nhan sắc thì chính là một người phụ nữ bình thường, nhưng bây giờ, Tiêu Sách vẫn còn có suy nghĩ như vậy thì chính là một tên. ngốc rồi.
Dì Hàn, không đơn giản, bí mật trên người dì ấy, có thể còn nhiều hơn cả Tiêu Sách.
Mà những điều này, đợi đến lúc Tiêu Sách tìm được dì ấy, đương nhiên sẽ tháo bỏ toàn bộ, mặc dù Tiêu Sách muốn nhanh chóng tìm được gì Hàn nhưng cũng biết chuyện này không thể gấp gáp được.
Những lời căn dặn lúc dì Hàn ra đi, anh vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
“Dì Hàn không nỡ rời bỏ cậu, nhưng tôi cần phải rời đi, cậu nhất định phải tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, bình an... phải nỗ lực, bởi vì chỉ có đứng càng cao mới có thể nhìn càng xa, có lẽ như vậy chúng ta mới có cơ hội gặp lại, nếu không, quên dì Hàn đi, sống cho tốt.”
“Thế giới này, không hề đơn giản như cậu nghĩ đâu... trình độ của cậu quá thấp, có rất nhiều thứ cậu không thể nhìn thấy, càng không thể tiếp xúc được.”
Cho nên, Tiêu Sách yêu thương dì Hàn, đương nhiên cũng bằng lòng tin tưởng mỗi một câu nói dì Hàn để lại.
Cho nên anh không nóng lòng đi tìm dì Hàn, mà cố gắng nâng cao trình độ và thực lực của bản thân, anh mơ hồ cảm nhận được, đợi đến lúc anh tìm được gì Hàn, còn có rất nhiều rất nhiều khó khăn trắc trở đang chờ đợi anh.
Anh muốn ở bên cạnh đi Hàn, nhưng khó khăn anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622023/chuong-405.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.