Chương trước
Chương sau
Tiêu Sách đã từng cho rằng, dì Hàn ngoại trừ có chút nhan sắc thì chính là một người phụ nữ bình thường, nhưng bây giờ, Tiêu Sách vẫn còn có suy nghĩ như vậy thì chính là một tên. ngốc rồi.
Dì Hàn, không đơn giản, bí mật trên người dì ấy, có thể còn nhiều hơn cả Tiêu Sách.
Mà những điều này, đợi đến lúc Tiêu Sách tìm được dì ấy, đương nhiên sẽ tháo bỏ toàn bộ, mặc dù Tiêu Sách muốn nhanh chóng tìm được gì Hàn nhưng cũng biết chuyện này không thể gấp gáp được.

Những lời căn dặn lúc dì Hàn ra đi, anh vẫn luôn ghi nhớ trong lòng.
“Dì Hàn không nỡ rời bỏ cậu, nhưng tôi cần phải rời đi, cậu nhất định phải tự chăm sóc tốt cho bản thân mình, bình an... phải nỗ lực, bởi vì chỉ có đứng càng cao mới có thể nhìn càng xa, có lẽ như vậy chúng ta mới có cơ hội gặp lại, nếu không, quên dì Hàn đi, sống cho tốt.”
“Thế giới này, không hề đơn giản như cậu nghĩ đâu... trình độ của cậu quá thấp, có rất nhiều thứ cậu không thể nhìn thấy, càng không thể tiếp xúc được.”
Cho nên, Tiêu Sách yêu thương dì Hàn, đương nhiên cũng bằng lòng tin tưởng mỗi một câu nói dì Hàn để lại.
Cho nên anh không nóng lòng đi tìm dì Hàn, mà cố gắng nâng cao trình độ và thực lực của bản thân, anh mơ hồ cảm nhận được, đợi đến lúc anh tìm được gì Hàn, còn có rất nhiều rất nhiều khó khăn trắc trở đang chờ đợi anh.
Anh muốn ở bên cạnh đi Hàn, nhưng khó khăn anh phải đối diện, có lẽ không giống như những gì bây giờ anh đang tưởng tượng, nếu anh không chuẩn bị chu đáo, có lẽ ngay cả CƠ hội tranh giành cũng không có.
Lâm Bán Thanh thấy Tiêu Sách không nói gì, dường như cũng biết Tiêu Sách không muốn nói nhiều chuyện liên quan đến dì Hàn, ngược lại mở lời: “Nhà họ Tô ở Yên Kinh mà anh nói đến, là nhà họ Tô nào vậy?”
“Yên Kinh có nhiều nhà họ Tô vậy sao?” Tiêu Sách tò mò hỏi.
Lâm Bán Thanh gật gật đầu: “Họ Tô là họ quyền thế, thành phố Giang Lăng không chỉ có một nhà họ Tô, Yên Kinh đương nhiên cũng như vậy... trong tất cả những nhà họ Tô, có một nhà rất đặc biệt, ngược lại tôi hy vọng, đó không phải là nhà họ Tô mà anh nói đến, nếu không, chỉ e tôi lại không thể giúp gì cho anh rồi.”
Lâm Bán Thanh nói xong, trong mắt lóe lên một tia lo lắng.
Tiêu Sách nhíu mày nói: “Nhà họ Tô ở Yên Kinh tôi nói đến... hẳn là nhà họ Tô mà cô nói rất đặc biệt đấy, cô biết Lý Tứ Hổ không? Anh ta chính là chó săn của nhà họ Tô, Lý Như Yêu cô đã nghe thấy cái tên này chưa? Anh ta chính là kẻ thù của tôi, sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi sẽ giết chết anh ta!”
Tiêu Sách nói xong, Lâm Bán Thanh nhất thời hít một ngụm hơi lạnh.
Mặc dù cô đã có dự cảm, nhà họ Tô mà Tiêu Sách có thù oán chính là nhà họ Tô lớn mạnh khiến Lâm Bán Thanh cảm thấy kinh khủng kia nhưng khi thực sự nghe được điều này từ trong miệng anh, cô vẫn cảm thấy khiếp sợ.
Lâm Bán Thanh biết Lý Tứ Hổ, lúc này nhà họ Tô ở thành phố Giang Lăng có một dự án bất động sản ở thành phố Giang Lăng, là một trong những dự án tiên phong về sự phát triển của nhà họ Tô ở phương Nam, mà Lý Tứ Hổ là người phụ trách dự án này.
Mà Lý Như Yêu, Lâm Bán Thanh lại không hiểu rõ lắm, mặc dù là người thừa kế nhà họ Tô nhưng vô cùng kín tiếng, vẫn luôn ở trong quân doanh.
Nhưng Tiêu Sách nói Lý Tứ Hổ là một con chó của Lý Như Yêu, thân phận của Lý Như Yêu không đơn giản như vậy.
Nhưng bất luận thế nào, đáng sợ thực sự không phải là Lý Như Yêu và Lý Tử Hổ mà là toàn bộ nhà họ Tô kinh khủng, lớn mạnh đến mức làm cho Lâm Bán Thanh không dám nảy sinh ý nghĩ chống đối.
Cô hít sâu một hơi nói: “Tôi biết, nhà họ Tô là gia tộc đứng đầu ở Thương Minh Hoa Quốc, một trong những người khởi xướng? Việc làm ăn của nhà họ Tô ở Hoa Quốc chủ yếu tập trung ở thế hệ Hoa Bắc, nhưng nhiều hơn vẫn là các công xưởng ở các nơi trên thế giới, bọn họ thậm chí còn buôn bán súng ống đạn dược nữa.”
“Vũ khí của rất nhiều quốc gian xảy ra chiến loạn ở Trung Đông, Châu Phi đều do các công xưởng quân sự ở nước ngoài của nhà họ Tô cung cấp, nghe đâu nhà họ Tô có quân đội lính đánh thuê riêng nữa!”
Lâm Bản Thanh nói xong, Tiêu Sách lại nhíu mày.
Đương nhiên anh biết nhà họ Tô ở Yên Kinh rất lớn mạnh, chỉ có không ngờ Lâm Bán Thanh lại hiểu rõ như vậy, nhưng anh cũng biết một vài điều mà Lâm Bán Thanh không biết được.
Ví dụ như, nhà họ Tô không phải nghe nói có đội quân lính đánh thuê riêng mà là thực sự có!
Hơn nữa, không chỉ có một!
Nhà họ Tô âm thầm nắm giữ ít nhất ba binh đoàn lính đánh thuế lớn, bên ngoài còn có hai tập đoàn bảo vệ khổng lồ nữa, lực lượng vũ trang vô cùng lớn.
Đây cũng chính là nguyên nhân tại sao đến tận bây giờ Tiêu Sách vẫn chưa đi thu thập nhà họ Tô.
Thực lực của mình anh rất mạnh mẽ, anh cũng có đủ tự tin nhưng cảm thấy với sức lực của một mình anh thì không thể lật đổ, hủy hoại, giẫm đạp nhà họ Tô dưới chân được.
Anh của hiện tại đối với nhà họ Tô mà nói chẳng qua chỉ là một con sâu cường tráng một chút mà thôi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.