Mà Tiêu Sách, nhắc đến chuyện để Hàn Tô đưa đám người thầy Vương về, vừa rồi còn cố ý hỏi dò, chẳng qua là muốn thăm dò nhà họ Lâm mà thôi.
Nếu như nhà họ Lâm đã giành được Tiên Thiên Công, không cần Tiêu Sách giao cho bọn họ, không ghi nhớ phần ân tình của anh, mặc dù Tiêu Sách cũng sẽ không nói gì nhưng về mặt tâm lý sẽ cảm thấy người nhà họ Lâm không đáng để kết giao.
Sau này đường ai nấy đi, mỗi người mỗi ngả, cho dù Lâm Kiệt có đánh giết đến cửa, Tiêu Sách cũng sẽ không giúp đỡ nhà họ Lâm nữa.
Nhưng ông cụ Lâm rất hiểu chuyện, giao phần ân huệ này cho anh.
Được rồi, vậy thì xứng đáng để Tiêu Sách kết giao qua lại.
“Ông cụ Lâm khách khí quả rồi, Tiên Thiên Công vốn dĩ là do nhà họ Lâm đánh rơi, không cần phải nói đến đại ân gì đó đầu, Tiên Thiên Công này mặc dù chỉ có ba phần trước, nhưng cháu tin nếu dùng đúng, có thể đào tạo ra không ít cao thủ cho nhà họ Lâm, đây chính là vật quay về với chủ cũ.”
Nói xong, Tiêu Sách giao Tiên Thiên Công đã sớm chuẩn bị cho ông cụ Lâm Lâm An.
Sau khi Lâm An nhận lấy, cả người nhất thời kích động đến run rẩy, năm đó bố ông ta không truyền Tiên Thiên Công cho ông ta mà chỉ truyền cho Lâm Kiệt mà thôi.
Lúc đó, Lâm An không chút oán hận nhưng bởi vì sự rời đi của Lâm Kiệt mà làm mất Tiên Thiên Công của nhà họ Lâm, điều này khiến ông cụ Lâm tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622021/chuong-403.html