Nhưng ngay sau đó, cô ta hít một hơi thật sâu, đột nhiên sắc mặt trở nên bình tĩnh, như thể đã trở lại trạng thái không cảm xúc trước đây.
"Tiêu Sách, anh đừng có được voi đòi tiên, sở dĩ vừa rồi chúng ta phát sinh quan hệ như vậy, cũng chỉ là vì tôi muốn trả ơn cho anh mà thôi, cũng không phải là vì tôi thích anh, vì vậy, chuyện vừa rồi chỉ xảy ra một lần, sau này anh là anh, tôi là tôi, sẽ không bao giờ xảy ra chuyện tương tự nữa."
Tiêu Sách nghe Thiên Diệp nói như vậy, anh thản nhiên nói: “Thật sao?”
“Thật.”
Thiên Diệp bình tĩnh nói, nhưng hàng lông mi khẽ run đã phản bội cô ta.
Tiêu Sách đứng dậy, cơ thể trần trụi đi về phía Thiên Diệp, sau đó nhẹ nhàng ôm cô ta vào lòng. Đầu tiên Thiên Diệp vùng vẫy dữ dội, nhưng khi nhận thấy không thể thoát ra thì không cử động nữa.
Tiêu Sách thì thầm vào tai cô ta: “Có thật sự chỉ vì muốn trả ơn cho tôi sao?”
“Đúng vậy!” Thiên Diệp nói không chút do dự, cô ta trả lời ngắn gọn, nhưng cơ thể thì cũng đờ và giọng nói đầy run rẩy, giống như nếu cô ta còn nói thêm một lời nào nữa thì sẽ không giữ được bình tĩnh như bây giờ.
"Chuyện vừa rồi của chúng ta chỉ là một giao dịch?"
“Phải”
“Vậy thì được rồi, nếu đã là giao dịch, thì phải giao dịch tương đương, tôi đã cứu mạng cô, hơn nữa không chỉ cứu một lần, nghĩa là cô nợ tôi vài cái mạng, cô thử nói xem có phải có bao nhiêu cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/622003/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.