Lâm Vân nghe xong thì cười nói: “Nếu cháu đã là bạn của Ban Thanh vậy thì đừng gọi là gia chủ Lâm Vân nữa, thực sự quá khách sáo rồi.”
“Ặc..”
Tiêu Sách có chút sững người, liếc nhìn Lâm Bán Thanh, vừa nhìn đã thấy mặt mũi Lâm Bản Thanh đỏ lên, trong lòng đột nhiên cảm thấy có chút không biết sao cho phải.
Nhưng anh vẫn nói: “Được rồi, vậy sau này cháu sẽ gọi bác là bác Lâm.”
Nói với Lâm vẫn mấy câu, lại ôn chuyện với Long Ngũ, Long Thất, Tiêu Sách mới nhìn về phía Hàn Tô.
Hôm nay anh đồng ý giúp đỡ Lâm Bán Thanh, một là vì thực sự là bạn bè của Lâm Bán Thanh, hai là vì muốn thấy thử tiên thiện công.
Mà Hàn Tô là người duy nhất luyện tiên thiên công trong nhà họ Lâm.
Tuy Tiêu Sách đã từng thấy sức mạnh của tiên thiên công, nhưng đến cùng thì tiên thiên công khác vô danh khí công như thế nào thì anh vẫn phải thảo luận cùng người hiểu sâu như Hàn Tô mới biết được.
“Bác Hàn Tô, không biết cháu có vinh hạnh được thảo luận với bác về tiên. thiện công một chút hay không? Tôi rất hứng thú với tiên thiên công, nhưng mà bác yên tâm, tôi sẽ không ngấp nghé đến tiên thiên công, nếu bác không bằng lòng cháu cũng tuyệt đối không cậy mạnh làm khó.”
Tiêu Sách không giấu giếm trực tiếp nói ra mục đích của mình với Hàn Tô.
Hàn Tô sững người, sau đó lại cười khổ nói: “Cậu bạn Tiêu Sách cậu khách sáo rồi, thực lực của cậu hơn tôi rất nhiều, sao có thể ngấp nghé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621984/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.