Bởi vì, ít nhất trong mắt bọn họ, Tiêu Sách là bạn trai của cô.
“Nếu không dám lên nữa vậy thì xem như tôi đã giành được chiến thắng, nhớ chuyển tiền qua đấy.” Tiêu Sách nhìn thấy vệ sĩ bên cạnh Từ Huy không có ý lên dài cũng không bức ép nữa, chậm rãi đi xuống.
Sắc mặt Từ Huy khó coi, siết chặt nắm đấm nhưng cũng không thể nói gì.
“Anh Tiêu Sách, anh không sao chứ?”
Thấy Tiêu Sách đi xuống, Ôn Liễu nhất thời lao tới, ôm lấy cánh tay của Tiêu Sách.
“Khiến cô lo lắng rồi, tôi không sao cả.” Tiêu Sách mỉm cười nói, lúc này trong lòng anh rất vui vẻ, dù sao bỗng chốc thắng được một nghìn hai trăm vạn, con số này đối với anh mà nói cũng rất lớn rồi.
Mặc dù trong mắt rất nhiều người, Tiêu Sách vì một nghìn hai trăm vạn mà đắc tội với Từ Huy, Phạm Hưng, Lý Lâm và rất nhiều cậu ấm khác có mặt ở đây, là chuyện vô cùng không đáng còn lỗ vốn nữa, nhưng Tiêu Sách lại không thèm để ý.
Dù sao, người Tiêu Sách đắc tội cũng rất người, Lý Như Yêu của nhà họ Lý ở Yến Kinh là kẻ thù không đội trời chung với anh, Tống Chỉ Vân cũng muốn giết chết anh, so với gia tộc của đám người Từ Huy, Lý Lâm căn bản không đáng kể chút nào.
Điều duy nhất khiến Tiêu sách có chút lo lắng là chuyện này cuối cùng có thể liên lụy đến Ôn Liễu và gia tộc nhà cô ấy, khiến nhà cô ấy bị báo thù.
Tiêu Sách không sợ bị trả thù những lo lắng nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621956/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.