Nói xong, Ôn Liễu nhướn mày: “Tuy rằng nhà em cũng thuộc thương hội Giang Lăng, nhưng chỉ là thành viên bình thường, giống như nhà họ Lâm phát triển ở đây, nhà họ Tô phát triển ở Hoa Bắc, nhà họa Vưu phát triển ở nước ngoài, mới là những gia tộc đứng đầu thương hội Giang Lăng, những người trong gia tộc này đều không thể chọc vào.”
“Lâm Mặc kia là đời thứ ba nhà họ Lâm, có điều tôi không quen hắn, cũng không có chút quan hệ nào, em không thích anh ta, anh Tiêu Sách anh đừng hiểu lầm.”
Ôn Liễu nhìn Tiêu Sách nói, giống như đang giải thích.
Tiêu Sách chợt cười nhạt: “Yên tâm đi, tôi đương nhiên biết cô không có quan hệ gì với Lâm Huy, sau này nếu Lâm Huy quấn lấy cô, cô cứ nói với tôi, tôi sẽ dẹp hắn giúp cô.”
“Anh Tiêu Sách, Lâm Huy là người nhà họ Lâm... Bỏ đi, không nói mấy chuyện này nữa, em cảm thấy Dư Vi chắc chắn không cam lòng bỏ qua, chắc chắn sẽ tìm cách báo thù anh, cũng sẽ kêu bố cô ta gây sức ép với bố em, em phải mau nói chuyện này cho bố em, để ông sớm có sự chuẩn bị.”
Trong lúc nói chuyện hai người đã lên đến tầng cao nhất của khách sạn Fila.
Tuy rằng tiệc tối thương mại này được cử hành trên tầng cao nhất, nhưng thực ra cũng không phải ở cùng một hội trường, mà chia hội trường làm hai phần.
Hội trường chính là nơi gặp gỡ của những thương gia địa phương ở thành phố Giang Lăng, phần còn lại của hội trường là nơi gặp gỡ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621937/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.