“Cô... Cô câm miệng!” Ôn Liễu tức giận trừng mắt.
“Haha, bé con Ôn Liễu, dù sao em cũng là người đẹp có tiếng ở thành phố thương mại chúng ta, em tìm bạn trai dù cho không phải là người trong thành phố cũng không thể tìm người nghèo rớt mồng tơi vậy chứ? Chuyện này mà để bố mẹ em biết được thì bọn họ sẽ thất vọng lắm đấy, mà cho dù em không tìm được thì chị đây cũng có thể giới thiệu cho em mà.”
Dư Vi vẫn không định buông tha cho Ôn Liễu, ngả ngớn nói.
Tiêu Sách nhướng mày, có chút không vui, người phụ nữ này nghe thì như đang nói Ôn Liễu nhưng thật ra từng câu từng chữ đều như đao đâm lên người Tiêu Sách.
Anh không nói một câu nào cả, là ai chọc ai cơ chứ?
Ngay khi Tiêu Sách định đáp lại, Ôn Liễu lại tức giận trước, nghiến răng nói: “Dư Vi, cô câm miệng cho tôi! Cô quản cho tốt bản thân mình trước đi, Ôn Liễu tôi muốn kiếm ai làm bạn trai chẳng liên quan thá gì đến cô cả! Còn nữa, anh Tiêu Sách rất tốt, còn tốt hơn bạn trai cô gấp trăm lần!”
Nói xong, Ôn Liễu ôm chặt tay Tiêu Sách hơn nữa.
Tiêu Sách nhất thời cảm thấy vô cùng cảm động, anh biết Ôn Liễu là một cô gái có tính cách mềm mỏng, không thích tranh cãi với người khác, bản thân cũng có phần sợ Dư Vi.
Nhưng mà bây giờ, cô ấy lại vì Tiêu Sách mà không hề do dự đáp trả lại Dự Vi.
Có thể tưởng tượng được cô ấy chắc chắn đã lấy hết can đảm của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621935/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.