Đây là... đã vượt qua rồi?
Đám người thét chói tai, trong nháy mắt như bị bóp nghẹt ở cố, không gian trở nên yên tĩnh không một tiếng động.
Tất cả mọi người không ai nghĩ tới, xe của Tiêu Sách lại vượt qua nhẹ nhàng như vậy, dễ
dàng như vốn dĩ nên là như thế, lại giống như những hiệu ứng đặc biệt có trên phim.
"A! A!"
Sau đó là tiếng hét chói tai lớn hơn nữa, còn có người điên cuồng vỗ tay, trong mắt đều hiện lên vẻ kích động.
Phương Bác và Cổ Minh thấy Tiêu Sách không chỉ không lao xuống vách núi, còn dễ dàng vượt qua như vậy, lập tức cũng hưng phấn nhảy dựng lên, hét ầm lên cùng mọi người.
Mà cô gái kia, con người của cô cũng co rút mãnh liệt, không thể tin được nhìn lên màn hình.
Cô nắm chặt tay, hô hấp trở nên hơi dồn dập, gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ khiếp sợ, trong mắt lại hiện lên một tia sáng, tựa như mang theo hy vọng.
Mà lúc này, kinh ngạc nhất không phải là cô, mà là Quản Trạch Nguyên đang theo sau Tiêu Sách.
"Điều này là không thể!"
Quản Trạch Nguyên trợn trừng mắt, nhịn không được cúi người về phía trước hét lên.
Lúc này, anh ta cũng lập tức phải đi qua khúc cua, vì một chút sơ ý này, suýt nữa đã chạy thẳng xuống vách núi, cũng may tốc độ của anh ta không nhanh, cuối cùng đã khống chế được nguy hiểm.
Nhưng bây giờ anh ta chỉ có thể nhìn thấy đuôi xe Tiêu Sách.
Nếu lúc này anh ta liều lĩnh đuổi theo, dựa vào tính năng rất tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621915/chuong-297.html