Tiêu Sách nhìn dáng vẻ lo lắng và hoảng sợ của Thiên Diệp, anh nhịn không được thở dài một tiếng.
Anh cảm thấy suy đoán của mình dường như đã đúng hơn một nửa.
Không cần Thiên Diệp nói, Tiêu Sách cũng nhất định sẽ tìm cách cứu Cao Cẩn Băng, cô ta đã trúng độc khá lâu, nhưng vẫn còn thở, vì vậy anh vẫn có thể cứu được.
"Cô yên tâm, tôi sẽ cứu cô ta. Cô đi lấy nước đến đây đi!" Tiêu Sách nói.
Sở dĩ Tiêu Sách yêu cầu Thiên Diệp đi lấy nước chính là muốn cô ta đi khỏi đây.
Tình trạng của Cao Cấn Bằng bây giờ, đưa cô ta ra ngoài để tiêm huyết thanh giải độc thì đã quá muộn, cho dù cuối cùng có thể sống thì cơ thể cũng bị tàn phế, để lại di chứng nặng nề.
Hơn nữa, rất có thể Cao Cấn Bằng sẽ chết trước khi đến được bệnh viện.
Vì vậy, Tiêu Sách chỉ có thể dùng khí" để giải độc cho Cao Cấn Băng, hơn nữa đây lại là bí mật lớn nhất của Tiêu Sách, vì vậy cho dù anh đã làm chuyện thân mật với Thiên Diệp, anh cũng không muốn để Thiên Diệp biết bí mật của anh.
Sau khi nghe Tiêu Sách nói xong, Thiên Diệp cũng không nghi ngờ gì nữa, bối rối nói: "Nước? Được, được! Tôi sẽ đi tìm nước, Tiêu Sách, anh đợi tôi, tôi sẽ quay lại ngay! Xin anh nhất định phải cứu Cao Cấn Băng, chờ tôi."
Thiên Diệp nói xong, khập khiễng đi tìm nước.
Nhìn Thiên Diệp khập khiễng nhanh chóng rời đi, cơ thể cô ta khẽ run lên đau đớn vì tác động đến miệng vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621879/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.