Nhưng mà, mặc dù cô có thể tạm thời không để ý đến Cao Cấn Bằng và Lâm Bán Thanh, nhưng cũng không thể cứ mặc kệ bọn họ.
Nếu không, cô có thể tưởng tượng được, không bao lâu sau cấp trên của cô sẽ gọi điện đến tìm cô. Mặc dù Tống Chỉ Vân không để ý đến chuyện này, nhưng cô cũng không muốn bị cằn nhằn.
May mà lúc này, thanh niên đang gõ máy tính đột nhiên dừng lại, mở miệng nói: “Sếp, làm xong rồi!”
Sắc mặt của Tổng Chỉ Vân vui mừng, nói: “Tốt lắm, có thể thành công hay công thì phải xem lần này rồi, mau chóng sao lưu cho tôi, tôi lập tức đi gặp Tiêu Sách!”
Rất nhanh sau đó, Tống Chỉ Vân đã đem theo đồ, một mình đến bên ngoài phòng giam của Tiêu Sách.
Tống Chỉ Vân mở miệng nói với trợ lý: “Các cậu tắt camera ở đây đi, sau đó ở bên ngoài đợi tôi, dù một lát có xảy ra chuyện gì, các cậu cũng đừng đi vào, có biết không?”
“Nhưng mà sếp, vậy sự an toàn của sếp thì làm thế nào?”
“Hừ, anh ta bị còng trên giường thép, cậu cảm thấy Tống Chỉ Vân tôi không đối phó nổi với một người bị còng lại sao?” Tống Chỉ Vân lạnh lùng hỏi.
Mấy trợ lý đưa mắt nhìn nhau, nhưng nghĩ đến thân thủ của Tổng Chỉ Vân, đột nhiên không nói gì nữa.
Bọn họ đều biết Tống Chỉ Vân vào đó làm gì, làm như vậy là không đúng nguyên tắc, nếu bị tra ra, người liên quan đều sẽ bị đuổi đi.
Tổng Chỉ Vân không để bọn họ đi vào, cũng là sợ bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621834/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.