Ánh nhìn công khai của anh khiến hai người bên cạnh Tống Chỉ Vân rất không thoải mái, nhưng bây giờ đang trong quá trình thẩm vấn, bọn họ không thể nói gì, chỉ là ánh mắt ngày càng lạnh lùng hơn.
“Bảy giờ đến chín giờ tối hôm qua, anh đang ở đâu?”
“Ăn cơm tối với bạn, sau đó hẹn nhau đến bờ biển phía đông ngắm biển, đi dọc theo bờ biển, khoảng chín giờ thì bắt đầu về.”
“Người bạn nào? Tên gì, địa chỉ và số điện thoại liên lạc là gì?”
Tiêu Sách nói ra, rồi thấy Tống Chỉ Vân và hai người bên cạnh nhìn nhau một cái, mở miệng nói: “Được rồi, lần thẩm vấn này tạm thời kết thúc ở đây. Cảm ơn sự phối hợp của anh, chúng tôi sẽ mau chóng xác minh lời khai, nếu anh trong sạch, chúng tôi sẽ nhanh chóng thả anh ra.”
Nói xong, ba người họ đi ra khỏi phòng thẩm vấn.
Tiêu Sách đợi bọn họ đi rồi, dựa vào ghế thép suy nghĩ. Anh cảm thấy hình như Tống Chỉ Vân không giống như trong lời đồn lắm, anh cảm thấy cô không hề “mặt lạnh” như vậy.
Không chỉ từ đầu đến cuối chưa từng thay đổi sắc mặt với Tiêu Sách, đến giọng nói cũng chưa từng nâng cao, hoàn toàn là dáng vẻ chuyên nghiệp, cố gắng xử lý vụ án.
Ngược lại là hai trợ lý bên cạnh cô thì không giống vậy.
“Một cô gái tốt như vậy, thế mà lại bị đồn thành đáng sợ như vậy, thật là đáng sợ...” Tiêu Sách vừa cười vừa thì thầm.
Nhưng anh lại không biết, lúc này, sau khi Tống Chỉ Vân ra khỏi phòng thẩm vấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621828/chuong-210.html