Sắc mặt của Đằng Phát không dễ nhìn, nhưng vẫn gật gật đầu: “Ngày đầu tiên Đồng Phát tôi làm việc này đã biết rằng ra ngoài lăn lộn sớm muộn cũng phải trả giá! Hôm nay tôi thua rồi, cũng đã chuẩn bị tâm lý! Chỉ là tôi không ngờ, vốn dĩ chỉ là một nhiệm vụ đơn giản, thế mà lại gặp phải cao thủ như anh!”
Tiêu Sách nghe thấy thì nâng mày, thản nhiên nói: “Nhiệm vụ? Ý của đại ca Đằng là, anh cho người theo dõi anh em của tôi, muốn ra tay với cậu ấy, là bởi vì thực hiện nhiệm vụ?”
Đằng Phát thản nhiên nói: “Tôi biết anh muốn biết cái gì, tôi cũng không giấu diếm làm gì. Tôi và cậu ta xưa nay không có thù oán gì, tôi muốn ra tay với cậu ta đúng là vì thực hiện một nhiệm vụ!”
Nói xong, Đằng Phát do dự một lúc, cuối cùng vẫn mở miệng nói: “Trước đó, tôi mua cho em gái ở dưới quê một căn nhà làm của hồi môn, nên tình hình kinh tế hơi khó khăn. Tôi định dẫn đảm anh em ra ngoài kiếm thêm chút thu nhập, nên mới nhận nhiệm vụ này. Nếu tôi biết trước bên cạnh cậu ta có cao thủ như anh, chắc chắn tôi sẽ không nhận nhiệm vụ này.”
“Nói cụ thể xem, nhiệm vụ mà anh nhận là gì? Nhận nhiệm vụ từ đầu?” Tiêu Sách nghiêm túc hỏi.
Đằng Phát cũng rất thức thời, biết rằng thua trong tay một cao thủ như Tiêu Sách, cho dù có cứng miệng không nói, thì anh cũng sẽ có cách khiến mình mở miệng, chẳng qua là chịu thêm chút khổ mà thôi.
Vì vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621760/chuong-142.html