Chương trước
Chương sau
Câu trả lời của cô khiến người phụ nữ kia ngây ra, sau đó sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Bà ta hừ lạnh một tiếng, lạnh giọng nói: “Tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, tốt nhất cô hãy nói ra, như vậy đối với mọi người đều tốt. Nếu không, rắc rối của cô không chỉ có vấn đề sáu mươi vạn đầu, mà là...”
Sau đó, bà ta nhìn hai vệ sĩ mặc áo đen ở sau lưng, tiếp tục lạnh giọng nói: “Cho dù cô không chủ động nói ra, tôi cũng có một trăm cách để khiến cô nói ra! Tốt nhất có thông minh một chút, đừng ép tôi dùng thủ đoạn bất chính, đến lúc đó cô không những không có được gì, mà còn phải chịu những việc không tốt nữa đấy...”
Trầm Y nghe thấy, sắc mặt đột nhiên thay đổi, cắn răng nói: “Bà uy hiếp tôi?”
Vẻ mặt người phụ nữ loé lên tia khinh thường, bình thản nói: “Uy hiếp cô thì sao? Một ranh con như cô có thể bị tôi uy hiếp là một vinh hạnh rồi!”
“Bà!”
Sắc mặt Trầm Y vô cùng khó coi, hít sâu một hơi, giọng điệu cứng rắn nói: “Bây giờ tôi không muốn nói chuyện với bà, mời bà rời khỏi đây, đừng làm phiền bố tôi nghỉ ngơi! Còn về việc bồi thường, bà đến tòa án kiện chúng tôi đi, đến lúc đó tòa án phán bao nhiêu tiền thì chúng ta sẽ bồi thường bấy nhiêu tiền. Bây giờ mời bà rời khỏi đây!”
“Nhóc con, cô thật là không biết tốt xấu!” Sắc mặt của người phụ nữ không vui, đè nén lửa giận.
“Mời bà rời khỏi đây!”
Trầm Y tiếp tục giữ giọng điệu cứng rắn, đã hoàn toàn trở mặt với người phụ nữ này.
Sắc mặt của người phụ nữ u ám, nhìn thấy vẻ mặt cứng rắn của Trầm Y, đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: “Hay lắm con ranh, dám nói chuyện với tôi như vậy, thật là muốn bị đánh mà, hôm nay tôi sẽ cho cô một bài học!”
Nói xong, bà ta không hề báo trước mà đột nhiên đánh một bạt tay về phía mặt Trầm Y.
Sắc mặt Trầm Y thay đổi, nhưng không thể nào tránh kịp. Lúc này, mẹ Trầm đột nhiên chặn ngay trước người Trầm Y, đỡ lấy cái tát này thay cô.
Cái tát của người phụ nữ đánh lên mặt mẹ Trầm bốp một cái.
"Me!"
Trầm Y kêu lên một tiếng, đẩy mẹ Trầm ra sau lưng, hung hăng trừng người phụ nữ kia, nghiến răng nghiến lợi.
Người phụ nữ vẫn tiếp tục cười lạnh một tiếng, nói với hai vệ sĩ ở sau lưng: “Dạy dỗ bọn họ một bài học cho tôi, xảy ra chuyện thì tôi sẽ chịu trách nhiệm! Thay tôi nói với bọn họ, kẻ ở dưới đáy xã hội thì phải ngoan ngoãn nghe lời! Nếu không, thì sẽ bị trừng phạt!”
Hai người vệ sĩ mà bà ta mang theo nhận được mệnh lệnh, lập tức vây quanh Trầm Y với vẻ mặt lạnh lùng.
Hai người vệ sĩ này đều là những người đàn ông trung niên cực kỳ vạm vỡ, bước đến với vẻ mặt lạnh lùng, ngay cả đàn ông trưởng thành cũng thấy hoảng sợ, huống chi là Trầm Y.
Nét mặt cô ấy lập tức biến sắc, không nhịn được mà lùi về sau vài bước.
hai người vệ sĩ không hề để tâm tới sự sợ hãi của cô ấy, đưa tay ra tát vào khuôn mặt xinh đẹp của Trầm ĩ, nếu như bị đánh thật thì mặt chắc chắn sẽ bị biến dạng.
“Tiểu Y cẩn thận!”.
“Đừng làm hại con gái của tôi!”
Trong nháy mắt, mẹ Trầm, bố Trầm đều hét lên, chỉ thấy bố Trầm ngay lập tức đứng lên khỏi giường bệnh, lao tới bên cạnh Trầm Y đẩy cô ấy ra, lấy bản thân chắn ngay trước mặt cô ấy.
Bộp!
cú tát mạnh mẽ của vệ sĩ ngay lập tức đánh vào mặt của bố Trầm, trực tiếp hất bố Trầm ngã xuống đất, khóe miệng ho ra máu, mặt sưng vù lên.
Nhưng ông ấy không hề kêu rên tiếng nào, ngã xuống xong lập tức ôm lấy chân của một vệ sĩ, lớn tiếng nói: “Tiểu Y! Con mau chạy đi!”
“Bố!”
Cảnh tượng trước mặt lập tức khiến mắt của Trầm Y đỏ lên.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.