Tiêu Sách cảm thấy ngay cả nắm đấm của một võ sĩ chuyên nghiệp ở thời kỳ đỉnh cao cũng kém hơn so với nắm đấm của Đàm Long.
“Thú vị thật!”
Tiêu Sách không ngờ rằng ở bên trong câu lạc bộ Hoa Hồng này lại ngọa hổ tàng long, lại có một cao thủ như Đàm Long, lập tức này sinh dục vọng chiến đấu.
Anh lập tức vứt bỏ dùi cui, tay không đeo găng nghênh đón.
7
Đối mặt với nắm đấm của Đàm Long, Tiêu Sách lựa chọn đánh trực diện, dùng nắm đấm hướng về phía nắm đấm của Đàm Long, dùng cứng đối cứng.
Đàm Long thấy vậy, trong mắt hiện lên tia khinh thường, nhưng nắm đấm của ông ta đột nhiên chậm lại rất nhiều.
Lông mày Tiêu Sách nhíu lại, biết Đàm Long sợ anh không đỡ nổi một cú đấm này, chủ động giảm mấy phần sức lực, trong lòng lập tức có ấn tượng tốt với Đàm Long này.
Vì vậy Tiêu Sách cũng âm thầm giảm bớt sức lực.
Bốp!
Khoảnh khắc hai nắm đấm chạm vào nhau giống như tiếng búa bổ vào nhau vậy, phát ra tiếng giòn vang.
Đàm Long khẽ lay động thân thể, hóa giải sức mạnh trong nắm đấm của Tiêu Sách, ánh mắt liếc nhìn về phía Tiêu Sách lại phát hiện thân thể của anh giống như một ngọn núi lớn vậy, không hề sứt mẻ.
Đàm Long lập tức lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, ông ta cảm thấy được xương ngón tay đau nhức, chăm chú nhìn Tiêu Sách.
“Rất giỏi, tao đã đánh giá thấp mày rồi! Mặc kệ như thế nào, mày rất giỏi, nếu mày không xâm nhập vào câu lạc bộ Hoa Hồng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621661/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.