Phương Bác tiếp tục nói: “Lúc đó có hàng trăm người mặc đồ đen vây quanh một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi đến đón dì Hàn.”
“Lúc đó em cảm thấy người đàn ông trung niên đó rất khôi ngô tuấn tú, giống như ngôi sao điện ảnh vậy hơn nữa phong độ ngời ngời, nhìn thôi cũng đã thấy sợ rồi. Bây giờ nghĩ lại, ngay cả ông Triệu cũng kém xa!”
“Ngoài ra, hình ảnh để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho em chính là thái độ của người đàn ông trung niên đó đối với dì Hàn, trực tiếp khom lưng quỳ gối hận không thể quỳ rạp trên mặt đất để dì Hàn giẫm lên ông ta bước lên xe, giống như như nô tài trong phim cổ trang vậy!”.
Nói xong Phương Bác hít sâu một hơi: “Em chỉ nhớ được như vậy thôi.”
Tiêu Sách nghe xong, nhanh chóng suy xét một chút, dựa theo những gì Phương Bác kể lại, thân phận thực sự của dì Hàn, có lẽ là rất đáng sợ.
Mà Tiêu Sách vừa mới giải ngũ, dì Hàn đã biết tin rồi, thậm chí còn vội vàng quay về trước Tiêu Sách để đợi anh, cũng vừa vặn chứng thực điều này.
Ngoài ra, dì Hàn đã từng nói qua, trình độ của Tiêu Sách quá thấp, lúc đó anh cũng không để ý, bây giờ nghĩ lại, chỉ e đứng ở góc độ của dì Hàn, trình độ của Tiêu Sách quá thấp.
Tiêu Sách hít sâu một hơi, bình tĩnh nói: “Chỉ dựa vào một chút tin tức này về Thủ đô Yên Kinh, căn bản không thể nào tìm được gì Hàn, vẫn phải đi gặp Ngụy Nam Diễm!”
Phương Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/621649/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.