"Khốn kiếp, mau thả tôi ra, tôi giết chết anh!" Ôn Liễu giãy giụa kịch liệt.
Vóc người của cô ấy không hẳn là bốc lửa, nhưng cực kỳ xinh đẹp. Ở trong lồng ngực của Tiêu Sách, cô ấy giãy giụa, cọ vào người anh khiến người kia lập tức cảm nhận được một loại cảm giác khác thường.
Anh hắng giọng một cái, vội vàng nói: "Người đẹp, cô muốn giết tôi cũng phải nên cho tôi một lý do chứ?"
"Còn cần lý do? Mấy người bỏ thuốc đưa tôi tới nơi này, làm chuyện đồi bại gì đó với tôi, trong lòng mấy người tự hiểu rõ. Đồ cặn bã khốn kiếp!" Ôn Liễu mắng.
Tiêu Sách nhàn nhạt đáp: "Người đẹp, cơ thể là của bản thân cô, lẽ nào cô không cảm nhận được phía dưới của mình đã có bị làm gì hay chưa sao?"
"Bây giờ là hai giờ sáng, tính từ lúc cô ngất xỉu cho tới giờ đã là sáu tiếng rồi. Nếu bọn tôi thật sự có làm thì khoảng thời gian này cũng đủ làm cô nhiều lần lắm rồi, cô cảm thấy cô còn có sức lực để giãy giụa trong lồng ngực của tôi nữa sao?"
Anh nói xong, Ôn Liễu lập tức ngẩn người, đột nhiên ngừng giãy.
Cô ấy bỗng cảm thấy lời Tiêu Sách nói cũng có lý. Bản thân tỉnh dậy đã nhìn thấy Phương Bác mặc áo sát nách đang thay quần áo, còn cho rằng mình nhất định đã bị người khác làm nhục rồi.
Nhưng mà sự thật thì cơ thể cô ấy cũng không có gì khác thường.
Tiêu Sách thấy Ôn Liễu ngừng giãy giụa, lúc này mới tiếp tục nói chuyện đã xảy ra với Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-huyet-chien-than-do-thi/259528/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.