Khương Trạch, Dịch Thành, hai người ngạc nhiên ló đầu ra cửa sổ nhìn xuống, thấy trên đường cái có một nho sinh công tử, tuổi trạc trung niên, mặt đẹp như con gái, đang hướng về quán rượu đi tới. Bỗng nghe Văn Đồng hừ một tiếng, lạnh lùng nói :
- Lại gặp yêu ma vô sỉ nơi đây!
Thì ra chàng thanh niên đẹp trai ấy là một trong Hoàn Vũ tứ ma, thiên hạ gán cho cái tên Tích Hoa công tử.
Khương Trạch đột nhiên lên tiếng :
- Tên ma đầu này hoang dâm vô độ, hôm nay xuất hiện nơi tiểu trấn này, quả nhiên lại gây tang tóc cho phường nữ lưu không ít.
Thanh Sương mỉm cười quay sang Văn Đồng nói :
- Hạng người ấy thường gieo hoạ cho dân chúng, vậy còn để cho hắn trên đời này làm gì nữa?
Văn Đồng kề tai Khương Trạch khẽ nói :
- Tội hắn đã tày trời không thể tha thứ được, nhưng nơi đây người nhiều không tiện!
Vãn bối sẽ ra vườn hoang ngoài trấn chờ các người.
Nói dứt, chàng liền đứng dậy ra đi.Khương Trạch đã hiểu ý đưa mắt ra dấu cho Thanh Sương và Dịch Thành. Phổ kỵ dưới lầu đã cất giọng ân cần mời mọc :
- Công tử! Mời lên lầu có nơi mát mẻ!
Bỗng nghe giọngnói sang sảng tiếp theo :
- Bổn công tử còn phải có việc phải làm! Các ngươi hãy dọn rượu thịt lên ngay lập tức!
Kế đến tiếng chân bước, chẳng bao lâu Tích Hoa công tử đã đến nơi, đôi mắt quét nhìn bốn bề một lượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-coc-mon/3015542/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.