Thì ra bốn người này đều mặc đồ đen, trên mặc bôi phấn ngũ sắc, hình thù như ma quái khó thể nhận ra gương mặt thật của họ.
Văn Đồng bỗng sực nhớ đến những quái nhân mà chàng đã gặp nơi núi Vu Sơn cùng Khương Trạch, hình thù của họ y hệt như những người này, không khỏi buột miệng kêu lên :
- Đây không phải là người của “Thiên Ảo mê cung” sao?
Đôi mày Khương Trạch nhíu lại, im lặng gật đầu.
Thanh Sương như không hiểu, hỏi :
- Những ngươi của “Thiên Ảo mê cung” không phải là đàn bà cả sao, giờ lại...
Văn Đồng nhin nàng mỉm cười giải thích :
- Những người đàn ông này vốn là phần từ bên ngoài của “Thiên Ảo mê cung” họ lả cao thủ của các môn phái, bán thân đầu cáo vào...
Vừa nói đến đây, bỗng thấy Khương Trạch vỗ đùi cười vui vẻ nói :
- Đúng rồi, lời nói của Chưởng môn nhắc lão phu nhớ lại, có lẽ lão ma đầu ấy sớm đã cấu kết với “Thiên Ảo mê cung”!
Văn Đồng vội hỏi :
- Tiền bối có phải bảo Tam Ảnh Ma Quân ấy không?
Khương Trạch gật đầu :
- Đúng thế, những người này mai phục nơi đây có lẽ giúp cho Tam Ảnh Ma Quân cản hậu...
Thanh Sương hỏi :
- Với võ công của Tam Ảnh Ma Quân còn cần phải nhờ kẻ giúp sức nữa sao?
Khương Trạch nói :
- Không biết chừng họ đã gặp phải việc gì xảy ra, chúng ta chớ nên chậm trễ mau rượt theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-coc-mon/3015534/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.