Lam Thanh cam tâm tình nguyện trở về.
Khúc Hương Linh đã dặn nàng không kể gì về cuộcgặp gỡ với nàng ấy. Bản thân Lam Thanh cũng hiểu, Hương Linh là ân nhâncủa nàng, không nên kéo nàng ta vào trong phiền phức.
Nhuyễn cốt tán!
Lam Thanh cầm trên tay gói thuốc..Run run…
Nàng nhớ tới thái độ lo lắng đến phát cuồng của Huyết Phong khi cùng Phó Ngọc Tuyết chạy đi tìm mình.
Sư phụ….
Các vị sư tỷ!
Huyết Phong sau lần xảy ra chuyện ấy đã không rời Đạm Đình cư một bước. Hắn rời khỏi hẳn Thiết Ấn môn, nghe nói còn xungđột cùng phụ mẫu. Chỉ vì nàng…Có đáng không?
Lệnh bài…
Ngày cứ lặng lẽ trôi qua…
- Con định thế nào? Sẽ đến tham gia lễ thượng thọ của cha con cùng buổi tiệc mừng đó chứ?
-Con là người của Thiết ấn môn…Con phải đi chứ ạ!
Đại hội…
Người của các phái sẽ bị mang ra làm trò trút giận, biểu dương thế lực của Thiết ấn môn.
Chén trà trên tay Lam Thanh run rẩy…
Nàng không muốn…
Nhưng có còn con đường nào nữa đâu.
————-
-Phong huynh
-Muội ốm đi nhiều đấy Thanh Thanh!…Ta nghe cô cô nói là mấy hôm nay muội ăn rất ít…Không nên tự hành hạ bản thân mình.
Hắn đối với nàng ôn nhu như thế.
Là một thiếu nữ 16 tuổi chưa hề biết nhiều đếnphong tình, Lam Thanh đương nhiên không phải là đá trước sự thương yêucủa hắn. Nàng run rẩy khi hắn cúi xuống quá gần mình. Bàn tay với nhữngngón dài thon thon chạm vào má nàng, thương tiếc:
-Sao lại khóc? Đừng khóc…
-Phong huynh…..
Lam Thanh nghẹn ngào…
Nước mắt không thể kềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-an-ky-mon/41830/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.