Đoàn người ghé lại Thch Thành.
Đây là một thị trấn nhỏ, ước tính khoảng vài trăm dân sinh sống. Tịnh Vân sư thái và các đệ tử dừng chân trước một quántrọ. Gã tiểu nhị xởi lởi:
-Các vị …Mời vào trong! Quán chúng tôi hôm nay có rất nhiều món ngon.
-Tiểu nhị..Cho chúng tôi một ít thức ăn chay và trà nóng nhé.
-Vâng. Mờư thái và các cô nương.
Nhìn Tịnh Huyền cầm chiếc kim nhỏ cho vào mấy dĩa thức ăn, Lam Thanh tò mò:
-Đại sư tỷ,làm vậy để làm gì?
-Để thử độc. Giang hồ hiểm ác, mọi chuyện đều phải đề phòng.
-Dạ…
-Sư phụ..Thức ăn không có gì, mời sư phụ ạ!
-Được rồi…Các con ăn cơm đi.
Ngoài cửa, một thanh niên vừa bước vào. Gương mặt tuấn nhã trong chiếc áo màu vàng nhạt khiến hắn nổi bật giữa đám đông.Nhìn thấy Tịnh Vân sư thái và các đệ tử, hắn bước đến gần, cung kính:
-Nếu tại hạ không lầm, sư thái là Tịnh Vân sư thái của phái Nga My?
-Vâng. Còn ngươi là…
-Tên không đáng nhắc tới. Chẳng qua là gia phụrất hâm mộ danh tiếng của Nga My nên tiểu điệt được nghe nhiều chuyện về sư thái. Hôm nay gặp mặt, thật là vạn hạnh.
-Không dám!
Ánh mắt của thiếu niên dừng lại ở Lam Thanh. Mộttia nhìn thoáng chút trêu cợt, không né tránh hay giấu giếm khiến nàngkhông tránh được bối rối, vội cúi mặt thật nhanh. Thấy vậy, Tịnh Vân sưthái khoát tay:
-Cũng không còn sớm nữa…Chúng ta lên đường thôi.
Vừa đứng dậy, bỗng bà cảm giác chân mình như đang đeo nặng một khối chì. Khẽ vận công, đan điền bỗng nhói lên:
- Thức ăn…Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiet-an-ky-mon/41822/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.