Tử Huyên thường ngày khi nghe thấy Phương Phỉ nói như vậy thì đã sớm rơi lệ, còn có thể đem chuyện đã xảy ra từ đầu chí cuối nói cho Phương Phỉ nghe; vì thế Phương Phỉ đang chờ nghe hầu gia qua đây cùng Chu Tử Huyên rốt cuộc đã nói cái gì, làm cái gì.
"Ngươi nhưng thật ra đối với nam nhân rất am hiểu a, ta không giống ngươi nhưng thật ra thật muốn hướng ngươi thỉnh giáo một hai điểm." Tử Huyên mở miệng sẽ không cho nàng lời hay: "Đáng tiếc Đinh hầu gia không ở trong này, nếu không ngươi còn có thể tự tay dạy ta, ở trong phòng làm thế nào để quyến rũ nam nhân đi? Đinh hầu gia không ở đây thật sự là đáng tiếc."
Phương Phỉ sửng sốt, cho là mình nghe nhầm nên quay đầu lại nhìn Tử Kinh: lúc nào thì Chu Tử Huyên lại trở nên khéo ăn nói như vậy?
Tử Kinh há mồm nói: "Đại phu nhân, nhị phu nhân của chúng ta thế nhưng thân thiết với người như tay với chân, người lại chính là không nói lời hay cho nàng sao? Nhị phu nhân của chúng ta là có ý tốt đến đây..." Nàng từ trước đến nay đều là đóng vai phản diện .
Tử Huyên ném mạnh cái chén đang cầm trên tay xuống: "Ngươi câm miệng cho ta! Nơi này có phần cho ngươi nói chuyện sao, không nhìn thấy các chủ tử đang nói chuyện?" Nàng nhìn hướng Phương Phỉ rất không khách khí nói: "Nha hoàn của ngươi quản giáo cho tốt ."
Phương Phỉ chậm rãi đứng lên nhìn Tử Huyên: "Ngươi, thực sự là Chu Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-von-hien-luong/2340897/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.