Quân Du Trần kéo thân thể bủn rủn uể oải đi vào nhà, phụ mẫu sớm mất, từ nhỏ chỉ có hắn và gia gia sống nương tựa lẫn nhau, thế nhưng ngay ngày thứ hai sau khi Quân Du Trần được vào Hàn Lâm Viện, gia gia hắn cũng nhắm mắt xuôi tay, để lại Quân Du Trần lẻ loi với một thư đồng là Tiểu Thạch Đầu đã ở bên hắn từ nhỏ.
“Thùng thùng đông” tiếng đập cửa vang lên.
“Tới đây, thiếu gia ngươi đã trở về!” Tiểu Thạch Đầu kinh hô.
“Ân!” Quân Du Trần uể oải trả lời hắn một tiếng, lúc này thể xác và tinh thần hắn từ lâu đã không còn, ngay cả bước đi cũng xiêu xiêu vẹo vẹo, cực kỳ giống một người sắp chết.
“Thiếu gia, sao đêm qua người không trở về? Thiếu gia, người làm sao vậy? Sao lại có vẻ yếu ớt như vậy?” Tiểu Thạch Đầu thao thao bất tuyệt hỏi.
“Được rồi, Tiểu Thạch Đầu thiếu gia, coi như tiểu nhân cầu ngài đi, đừng hỏi nữa được không? Ta hiện tại mệt chết đi được, phi thường mệt, vô cùng mệt, ngài để tiểu nhân nghỉ ngơi một chút được không?” Quân Du Trần đối với tiểu thư đồng luôn luôn huyên náo này thực là dở khóc dở cười.
“Nga! Vậy người nghỉ ngơi đi!” Tiểu Thạch Đầu không hiểu gì, gãi gãi đầu.
“Được rồi, ta muốn tắm nước ấm một chút, ngươi chuẩn bị giúp ta.” Quân Du Trần nói.
“Nga, vâng!” vẻ mặt Tiểu Thạch Đầu vẫn mê man không hiểu gì.
Trong phòng ngủ tràn đầy hơi nước, Quân Du Trần nửa mê nửa tỉnh tựa vào vách dục dũng, khuôn mặt thanh tú do hơi nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-te-tuong/143711/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.