Sáng sơm ngày thứ hai.
Lam Tuyết ngày hôm qua có lẽ thì hơi mệt chút, vì vậy tương đối mà nói thức dậy tương đối trễ, nàng ngủ lúc thức dậy đã là buổi sáng tám giờ rưỡi.
Nàng đưa tay ra mời lưng mỏi, tựa như lưu bộc như mềm mại mái tóc hơi có vẻ xoã tung, xinh đẹp trên mặt đẹp mang theo vẻ kiều lời nói thường tán ý, đúng là bằng thêm một tia quyến rũ cùng kiều diễm, thêm cái đó của nàng tựa như vô ích cốc u lan như u tĩnh tuyệt mỹ khí chất, cả người giống như là một vừa mới ngủ say ngàn năm rồi sau đó dằng dặc tỉnh lại tiên tử.
Nàng mở chăn, đi xuống giường, mặc vào dép đi tới phía trước cửa sổ đầu tiên là mở ra rèm cửa sổ, chiếu vào tia vàng óng ánh rực rỡ sáng sớm dương làm cho nàng hai mắt khẽ có chút không thích ứng, rồi sau đó nàng đã hít một hơi thật sâu.
Màu vàng sáng sớm dương chiếu rọi trong trên thân của nàng lại càng lộ ra vẻ lưu quang tràn ngập các loại màu sắc, trên người nàng mặc cái kia bộ màu lam nhạt đai đeo quần ngủ phảng phất nhuộm lên tầng thứ nhất kim hoàng sắc trạch, đai đeo quần ngủ dưới đã cái đó của nàng trắng nõn trong suốt đường cong duyên dáng tư thái, khẽ lỏa lồ ra tới trắng triết da thịt trong ánh mặt trời chiếu rọi xuống phảng phất là lóng lánh một tia nhẹ nhàng trắng muốt vẻ, duy mỹ cực kỳ.
Sau đó, nàng mơ hồ sau khi nghe viện thượng truyền đến một tia thanh âm, nàng khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1560239/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.