"Cửu gia, mày có mấy cái mạng?"
Những lời này vô hình trung đã lộ ra Phương Dật Thiên trên người mười phần khí phách cùng tự tin cường đại, rất có phong phạm bễ nghễ thiên hạ, không đem Cửu gia đẻ vào mắt!
Đến Cửu gia hắn cũng còn không sợ, huống chi là Tần Dũng? Tần Dũng nghe vậy bộ mặt lạnh lùng, cứng họng không nói được lời nào, bóng lưng kia có thể nói là cực kỳ chật vật.
Tần Dũng đi rồi Hạ Băng đóng cửa lại, tay nàng vẫn đang cầm bó hoa hồng, nguyên bổn khuôn mặt tái nhợt trên đã là hiện ra một chút ửng hồng làm say lòng người, làm nổi bật khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của nàng, nhìn qua quả thực là quyến rũ động lòng người.
"Phương Dật Thiên, cảm ơn anh, vừa rồi giải vây giúp tôi, còn có...... Còn có cả hoa hồng nữa." Hạ Băng nhẹ giọng nói.
"Không cần cám ơn, chúng ta khi trước không phải đã nói chuyện điều kiện sao? Tôi không làm việc thiện! Còn có, tiền hoa bó hoa hồng này cô cũng phải trả tiền cho tôi?" Phương Dật Thiên làm như thật nói.
"Cái gì? Anh tặng tôi bó hoa hồng này lại còn bắt tôi trả tiền cho anh?" Hạ Băng trong lòng tức giận, vừa mới nhen nhóm một tia tình cảm lãng mạn nhất thời không còn sót lại chút gì.
Thật sự là rất giận, nguyên lai hỗn đản này cũng không phải thật tình muốn mua hoa hồng tặng cho mình, mà là...... Gặp dịp thì chơi, mình còn phải trả tiền bó hoa hông này, có ai, lại nhỏ mọn như vậy a! Hạ Băng trong lòng thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1560052/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.