Phương Dật Thiên yên lặng lái xe dưới màn đêm u ám.
̉n sâu trong nội tâm, một cỗ tịch mịch dường như đang ngấm sâu vào trong xương cốt của hắn, giống như là thủy triều cuộn sóng ở trong lòng.
Hắn cũng không kháng cự sự tịch mịch này, một người sống chung được với sự cô độc hẳn phải là một người mạnh mẽ.
Lại lặng lẽ rút ra một điếu thuốc, để cho khói thuốc tùy ý bao lấy khuôn mặt khiến cho hắn nhìn qua lại càng thêm vẻ tang thương thâm trầm, trên khuôn mặt kiên cường kia thoáng hiện vẻ tiêu điều.
Hắn không khỏi nhớ lại những lời mà Triệu Thiên dặn dò hắn lúc rời cảnh cục.
"Cửu gia không phải là một người đơn giản, danh hiệu hoàng đế ngầm cũng không phải chỉ có hư danh. Phương lão đệ, sau khi ra ngoài thì phải đặc biệt cẩn thận, nhất là vào buổi tối, hạn chế đi ra ngoài. Nếu có chuyện gì bất thường xảy ra thì ngươi cứ gọi điện thoại cho ta!"
Cho đến bây giờ Phương Dật Thiên cũng không rõ lập trường của Triệu Thiên đứng về bên nào, nhưng dựa vào những lời này mà đoán, Triệu Thiên tựa hồ không có cấu kết với Cửu gia, cho dù là có kết giao cũng chỉ bằng mặt mà không bằng lòng.
Triệu Thiên dặn dò hắn cũng là xuất phát từ ý tốt, hắn cũng có cám ơn, nhưng trong lòng hắn cũng không xem trọng chuyện này. Hắn rất nhanh sẽ biết được Cửu gia có lợi hại như lời đồn đại hay không.
"Xem ra lần này phải dùng đến mạng lưới quan hệ của ông chủ Trương rồi!" Phương Dật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1560014/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.