Đối mặt với đông đảo đối phương đã qua huấn luyện lăm lăm trong tay là khảm đao, thiết chùy cùng chủy thủ đang tầng tầng lớp lớp lao tới bọn họ như thủy triều, thần sắc Phương Dật Thiên và Tiểu Đao trở nên cực kỳ lãnh đạm.
Ánh mắt thâm trầm của Phương Dật Thiên thoáng hiện hàn ý, sâu trong mắt hiện lên một tia sát khí nồng đậm cự kì dày đặc, dưới tác dụng của men rượu lại thêm vừa nãy phẫn nộ chuyện của Cương Tử, sự tàn nhẫn huyết tinh ẩn sau trong ý thức của hắn bộc phát mà không hề có dấu hiệu báo trước.
Tiểu Đao bên cạnh nhiệt huyết cũng đã sôi trào , trong ánh mắt lộ vẻ cực kì hưng phấn, trong mắt đỏ bừng bắn ra sát khí làm người ta phải sợ hãi.
"Đại ca, còn nhớ lúc trước một bọn huynh đệ chúng ta chinh chiến sa trường có bao nhiêu nhiệt huyết và hào hùng không? Khi đó, mỗi lần trước khi ra trận ngươi đều nói với ta và Cương Tử một câu "huynh đệ sóng vai, đại sát tứ phương!" Tiểu Đao nhẹ giọng nói xong, thân thể khôi vĩ đột nhiên giống như một con báo cuồng nộ lách người phóng ra, thẳng mặt mà đỡ lấy một đao, thân hình sừng sững như một quả núi của hắn lại tiếp tục đánh vào trên ngực một gã đại hán, trực tiếp khiến cho thân thể khổng lồ của hắn bay ra ngoài!
"Huynh đệ sóng vai, đại sát tứ phương! Ha ha... Tiểu Đao, huynh đệ chúng ta lại ôn lại nhiệt huyết năm đó nào!" Phương Dật Thiên cười một tiếng hào sảng, hai chân vận sức, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1560006/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.