Ra khỏi vũ trường Hoàng Quan Đại, Phương Dật Thiên nghiêm mặt nhìn Quan Lâm lo lắng hỏi: "Hãn nữu, cô say rồi chưa? Để tôi lái xe chở cô về, lại đây tôi giúp cô lấy xe máy."
"Say? Nói đùa gì thế? Lão nương dễ dàng say vậy sao? Không phải là mới cùng anh uống có vài chén sao, anh coi thường tôi quá, tửu lượng của tôi rất tốt." miệng Quan Lâm không công nhận nhưng thân hình của nàng đã bắt đầu lảo đảo.
Đừng nói Quan Lâm mà ngay cả Phương Dật Thiên giờ phút này cũng cảm thấy đầu choáng mắt hoa, vừa rồi uống tới ba chai rượu nồng độ mạnh, vào miệng thơm ngát song về sau lại ngấm rất nhanh, hơn nữa ba loại rượu này không giống nhau nên phạm vào điều tối kỵ của uống rượu, nhưng nếu rượu trắng và rượu màu uống luân phiên thì rất dễ say.
Khi trước hắn cùng Quan Lâm uống là Hennessy, Remy Martinm, Martell vốn là ba loại rượu khác nhau, tuy rượu có tác dụng chậm song lúc này đã bắt đầu ngấm.
"Quan Lâm, Cô đừng có ương như ổi, say thì nói say để tôi lái xe đưa cô về " Phương Dật Thiên nói.
"Không cần." Quan Lâm lắc tay hàm hồ nói, bước chân thấp chân cao liêu xiêu tới chiếc Yamaha của nàng,
Phương Dật Thiên đành đưa tay giữ xe máy nói: "Quan Lâm, cô say rồi, để tôi quay đầu xe cho."
"Ai… ai nói tôi say? Anh có tin tôi còn có thể uống tiếp với anh? Tránh ra, tôi có thể tự mình lái được" Quan Lâm hung hăng đạp một cái nói.
Nhìn khuôn mặt đỏ hồng của Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559994/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.