Cũng không biết Phương Dật Thiên có hay không nghe được Chân Khả Nhân nói câu kia, nếu nghe được thì phỏng chừng cũng kinh ngạc không biết phải nói làm sao.
Từ kính chiếu hậu hắn thấy được Chân Khả Nhân lái xe đi theo, lúc này hắn mới an tâm , hắn liền tăng tốc, phía sau Chân Khả Nhân liền lái xe đuổi theo, hạ cửa kính ,nói với Phương Dật Thiên: "Anh tên hỗn đản này, không có trách nhiệm gì cả, cứ như vậy mà bỏ đi hay sao chứ?"
"Chân Khả Nhân,em muốn anh chịu trách nhiệm chuyện gì? Lấy em? Vừa lúc cha mẹ anh đang muốn có cháu để bồng." Phương Dật Thiên trả lời.
"Hừ, ai muốn gả cho anh, cái đồ xấu xí!" Chân Khả Nhân tức giận nói.
"Em muốn anh làm thế nào?" Phương Dật Thiên tiếp theo còn nói thêm, "Nếu không thì làm bạn gái anh nhé!"
"Không được, làm bạn gái của anh không bằng tự tử đi cho rồi!" Chân Khả Nhân thở phì phì nói.
Phương Dật Thiên một hồi không biết nói gì, nhún vai, hỏi: "Vậy em muốn anh làm sao bây giờ?"
"Không biết , anh muốn làm gì thì làm, tóm lài không thể coi như không có chuyện gì được!" Chân Khả Nhân lạnh lùng nói xong, rồi hừ một tiếng, tăng tốc vượt qua xe Phương Dật Thiên mà đi.
Phương Dật Thiên nhìn chiếc xe BMW màu trắng có rèm che của Chân Khả Nhân, trong lòng bất đắc dĩ cười cười, cô nàng này lúc ở trong xe rõ ràng nói rằng chuyện này dừng ở đây,cứ coi như là không có phát sinh chuyện gì, mà lúc này lại bảo hắn phải chịu trách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559960/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.