Lại nói Quan Lâm lúc đứng lên liền đuổi theo tên bịt mặt, lúc chạy đến chỗ rẽ nàng liền chậm lại cước bộ, thân thể hơi hướng phía trước dò xét, nắm chặt khẩu súng trong tay đưa về phía trước.
Thế nhưng, phía trước là một khoảng trống rỗng, tên bịt mặt đã không còn tung tích, Quan Lâm nhíu mày, cước bộ chậm rãi, cảnh giác đi tới, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm vào phía trước, âm thầm chú ý mọi động tĩnh dị thường xung quanh.
Đi hết đoạn hành lang dài mà vẫn không phát hiện tên bịt mặt, lúc đi tới bên trái có một chiếc cầu thang, Quan Lâm nắm chặt khẩu súng, cảnh giác đi tới phía trước, bất cứ lúc nào tên bịt mặt kia cũng có thể đột nhiên xông ra bởi vậy nàng phải cẩn thận gấp bội.
Lúc này, bên kia cầu thang lại lộ ra một nửa thân thể của tên bịt mặt, hắn cười quái dị, nói: "Mỹ nữ, bên này!"
Quan Lâm lập tức giơ súng, bắn một phát, "Phanh!" một tiếng, nhưng tên bịt mặt cũng đã rụt người lại, xem ra tên bịt mặt đã sớm chạy lên phía trên.
Việc này không nên chậm trễ, Quan Lâm cũng nhanh chóng đuổi theo.
Bất tri bất giác, hai người một đuổi một chạy đã chạy tới tầng mười tám của tòa nhà.
Tên bịt mặt dường như đang chơi trốn tìm với Quan Lâm, hắn không xuất kích, chỉ thỉnh thoảng hiện thân, dụ Quan Lâm tiếp tục đuổi theo.
Tầng mười tám là một nơi trống trải, là một phòng hội nghị, Quan Lâm chạy lên thì thở sâu, cước bộ khinh hoãn( nhẹ nhàng chậm chạp) đi tới, khẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559945/chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.