Đã từng nhìn thấy Tiêu di xinh đẹp tuyệt luân khi bận trang phục, nhưng mà thứ thực sự mê người chính là ý mị thành thục tản ra nhè nhẹ, đó mới chính là thứ mê hoặc đàn ông!
Tiêu Di chậm rãi đi xuống, thấy Phương Dật Thiên cũng thoáng ngẩn ra, Phương Dật Thiên mặc âu phục Ferragamo vào trên người toát ra cảm giác phóng khoáng cùng trầm ổn, khuôn mặt góc cạnh tản ra chút cảm giác tang thương, trần ngập hương vị đàn ông.
Thấy Phương Dật Thiên ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm mình, khuôn mặt xinh đẹp của nàng không khỏi đỏ lên, một cỗ xúc cảm khó hiểu cũng dâng lên trong lòng!
"Tiêu Di, cô đêm nay thật xinh đẹp, cô chắc chắn không phải đi gặp vị hôn phu chứ?" Phương Dật Thiên cười cười nói.
Tiêu Di nghe thế đỏ mặt, giận dữ nói: "Hôn phu cái gì mà hôn phu, anh chuẩn bị xong chưa?"
"Chuẩn bị xong rồi, bây giờ phải đi sao?" Phương Dật Thiên hỏi.
Tiêu Di nhìn thời gian, nói: "Cũng sắp rồi, tiệc bắt đầu lúc tám rưỡi, bây giờ đã là tám giờ rồi."
Phương Dật Thiên gật đầu, vừa cười vừa nói: "Vậy chúng ta đi thôi, được rồi, đành mượn xe Lâm tiểu thư một chuyến."
"A, hôm nay anh không đi xe tới sao?" Tiêu Di kinh ngạc hỏi.
"À... trên đường có chút sự cố mượn xe máy của một người bạn, nhưng mà..." Phương Dật Thiên nhìn Tiêu Di một chút, cười nói" Nếu Tiêu Di đồng ý ngồi xe máy cũng có thể! Ngồi xe kích thích hơn, Tiêu Di mặc váy, đến lúc đó váy đỏ tung bay chắc chắn là xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559915/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.