Sr anh em vì hwa không có chương nào, hnay post bù thêm 3c nữa.
Gió thổi rát mặt nhưng chỉ có thể thổi khô nước mắt, chứ không thể thổi tắt ngọn lửa trong lòng của ta, tiếng động cơ gầm rống, cả hành trình đều không ngửng nghỉ, mơ hồ phong cảnh chung quanh thay đổi không ngừng.
Phương Dật Thiên lái chiếc Yamaha, trong đầu lại hiện lên những suy nghĩ này, chiếc xe Yamaha vẫn xé gió rời đi, một người một xe, giống như một chú cá linh hoạt giữa biển khơi,động cơ gầm thét lách qua những chiếc xe hơi, xe máy khác.
Nam nhân lái một chiếc Yamaha có thể tự hào nhưng không kiêu ngạo,có thể buồn nhưng không được bi quan, có thể thành công nhưng không bị danh lợi giam cầm.
Phương Dật Thiên không biết mình thuộc về loại nào, bất quá hắn cũng tự nhận là mình cũng có một chút phong cách, chỉ tiếc là thiếu một cái kính râm, nếu không thì phải nói là hoàn mỹ.
Đi Yahamaha cũng có chỗ tốt, cảnh sát cũng không quản được ngươi
Phương Dật Thiên cũng không biết Tô Uyển nhi cô gái nhỏ này rốt cuộc gặp phải phiền toái gì... Hắn dấn ga, chiếc yamaha mạnh mẽ phóng đi,nả ra những làn khói nhẹ, gầm rú vú đi.
Phương Dật Thiên chạy với tốc độ cao..... vì thế cũng không mất nhiều thời gian lắm hắn đã tới được Thiên Hả đại học, cũng may là bảo vệ của trường không có kiểm tra xe đi vào, bởi vậy hắn trực tiếp phóng xe vào trường.
Lại nói tiếp hắn là lần đầu tiên đi xe đến Thiên Hải đại học, đối với vị trí thao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559908/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.