Phương Dật Thiên nhìn nhìn sắc mặt Tiêu di, chứng kiến sắc mặt nàng không có thay đổi, tựa hồ hoàn toàn tin tưởng lời nói của hắn, cho rằng tối qua hắn cũng không có tìm nữ nhân khác khoái hoạt, lúc này mới thoáng yên lòng.
Thầm nghĩ cuối cùng cũng làm cho Tiêu di tin tưởng, thật sự là không dễ dàng a, nếu để nàng biết hắn có hai nữ nhân bên ngoài ngày sau còn muốn gần gũi nàng chẳng phải sẽ khó khăn sao.
"Hôm nay ta còn tưởng rằng tối hôm qua là anh đi … ha ha, xem ra là ta hiểu lầm anh, thật sự ngượng quá." Tiêu di mỉm cười nói.
Phương Dật Thiên nhún vai, làm như có thật nói: "Không sao cả, anh thường xuyên bị hiểu lầm, tuy chẳng thoải mái gì, nhưng anh cũng quen rồi."
Tiêu di hơi nao nao trong dạ, có hứng thú nhìn Phương Dật Thiên, cười cười, nói: "Nghe giọng nói cũng biết là anh đang trách em, có phải không? Được rồi, em sẽ bồi thường cho anh được chưa, anh có yêu cầu gì, em sẽ tận lực thỏa mãn anh."
"Bồi thường? Còn tận lực thỏa mãn?"Phương Dật Thiên thoáng rung mình, quay đầu liếc mắt nhìn Tiêu di, chứng kiến vẻ mặt ửng đỏ thành thục hấp dẫn mê người tựa như trái đào chín của Tiêu di, lúc này nhìn vào khuôn mặt của nàng, Phương Dật Thiên đột nhiên có cảm giác nhịn không được muốn cắn một cái!
Lúc này một tia xúc động mãnh liệt, Phương Dật Thiên đầu nóng lên, cũng không có suy nghĩ nhiều liền thốt ra: "Vậy để anh hôn một cái có được không!"
Lời nói vừa thoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559859/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.