Chương trước
Chương sau
Khả nhân nổi giận đùng đùng tiến lên muốn giáo huẩn Phương Dật Thiên, Phương Dật Thiên mặt không đổi sắc đưa chân phải ra liền làm nàng hướng về hắn ngã xuống.
Phương Dật Thiên tự nhiên là không bỏ qua cơ hội chiếm tiện nghi của Khả Nhân, hai tay của hắn chuẩn xác nắm thời cơ hướng tới bộ ngực nàng, từ điểm đó có thê thấy Phương Dật Thiên không phải là người tốt.
Chẳng qua, bình thường Khả Nhân hận hắn thấu xương, sắc mặt cực kỳ lãnh ngạo, hắn muốn cho Khả Nhân biết đối nghịch vơi hắn không có chỗ tốt, trái lại còn bị hắn chiếm hết tiện nghi.
Giờ khắc này, hai tay Phương Dật Thiên vô liêm sỉ sờ nắn phía trên bộ ngực, hắn không phải dùng sức mà là Khả Nhân đang đè lên hắn bộ ngực của nàng đang đè lên tay hắn, nhìn từ ngoài không biết được hắn đang chiếm tiện nghi của Khả Nhân.
Hai tay Phương Dật Thiên không có hảo ý cứ nắm chặt, ta sờ, con mẹ nó, hắn có thể cảm giác hoàn toàn bộ ngực của Khả Nhân đang bị hắn sờ nắn, cảm giác hưởng thụ từ hai tay truyền đến cực kỳ tốt.
Đừng thấy hình dáng Khả Nhân gầy, bộ ngực nhìn qua cũng bình thường, nhưng khi chân chính sờ vào cảm giác rất đầy đặn mềm mại,đàn hồi, quả là tối hưởng thụ.
Bên kia Lâm Thiên Tuyết cùng Hứa Thiến ngạc nhiên chứng kiến Khả Nhân ngã vào người Phương Dật Thiên, các nàng không khỏi tò mò, rõ ràng Khả Nhân muốn giáo huấn Phương Dật Thiên một trận sao lại biến thành hai người thân mật tiếp xúc.
Trong nháy mắt Khả Nhân đột nhiên phát giác tình cảnh mình đang đè lên Phương Dật Thiên.
Này, điều này chỉ là giúp Phương Dật Thiên chiếm tiện nghi mà thôi.
Lâm Thiên Tuyết cùng Hứa Thiến nhất thời không nói lên lời, sau dó Lâm Thiên Tuyết không khỏi nhớ đến một lần nàng cũng không cẩn thận sảy chân sau đó ngã lên người Phương Dật Thiên, lần đó, nàng vô duyên vô cớ dâng nụ hôn đầu tiên cho hắn, nghĩ đến đó khuôn mặt nàng không khỏi nóng như lửa.
Lại nói Khả Nhân sau khi ngã xuống không khỏi kinh hô một tiếng, bị dọc mất cả hồn vía, khi nàng lấy lại tinh thần thì thấy mặt mình cách nặt Phương Dật Thiên có 3 4 cm thôi, có thể nói thiếu chút nữa thì hai người thân mật tiếp xúc.(DG: hôn thì nói là hôn)
Khả Nhân nhất thời ngạc nhiên, nàng không nghĩ tới không ngờ lại thế này, thân thể nàng đang cùng Phương Dật Thiên than mạt tiếp xúc.Trời ạ, điều này làm sao nàng chịu được.
Đột nhiên, Khả Nhân cảm giác được bộ ngực mình đang bị một bàn tay nắm chặt , nhất thời đầu nàng một mảnh trống rỗng, sau đó nàng hiểu được hai bàn tay của Phương Dật Thiên đang đặt lên ngực nàng.
Khả Nhân vừa tức vừa hận, mình đã giữ tấm thân trong sạch suốt 22 năm đã bị Phương Dật Thiên làm nhơ bẩn.Suốt 22 năm chưa từng có ai sờ vào nay đã bị Phương Dật Thiên tùy ý khinh nhờn.
Tức giận, nàng hận không thể loạn đao chém Phương Dật Thiên thành đống thịt vụn.
"Anh … Phương Dật Thiên, ngươi quả thật là siêu cấp vô sỉ, hỗn đản, tay anh …" bộ mặt lãnh ngạo của Khả Nhân đỏ lên, suốt 22 năm nàng chưa bị ai sờ ngực, thời điểm Phương Dật Thiên sờ vào nàng cảm thấy một chút thẹn thùng.
"Khả Nhân, cô cũng không nên ngậm máu phun người, tôi hồ đồ bị cô đánh.Cô có ý gì hả? Cho dù có muốn chiếm tiện nghi của tôi cũng không thể như vậy? Cũng may tôi không loạn động, đổi lại người khác đã sớm phi lẽ với cô" Phương Dật Thiên nói xong rồi đứng lên thuận thế cũng đẩy Khả Nhân đứng lên.
"Anh, anh…. Rõ ràng hai tay anh" Khả Nhân chỉ tay vào Phương Dật Thiên, nhưng là câu tiếp không thể nói được, trước mặt Lâm Thiên Tuyết cùng Hứa Thiến không thể nói Phương Dật Thiên vừa sờ ngực nàng.
Hơn nữa cả quá trình xem ra không hiểu sao nàng lại ngã lên người Phương Dật Thiên, nhất thời nàng cũng không nói lên lời, trong lòng ủy khuất hận không thể xé Phương Dật Thiên thành từng mảnh nhỏ.
"Cô nếu muốn âu yếm tôi thì sai lầm rồi, tôi không phải loại người tùy tiện, tôi có nguyên tắc của mình, chuyện vừa rồi tôi sẽ không truy cứu, hy vọng sẽ không có lần sau" (DG: thiên hạ đệ nhất mặt dày) Phương Dật Thiên nói, chiếm hết tiện nghi còn làm ra bộ dáng đạo mạo. phỏng chừng chỉ có hắn mới làm được.
Khả Nhân đầy bụng tức, nghiến răng nghiến lợi, thân tình tức giận căm hận nói "Phương Dật Thiên, anh, anh nhớ kỹ cho tôi, một ngày nào đó tôi sẽ bắt anh trả lại gấp trăm lần" (DG : sờ lại 1 trăm lần hả)
"Cô có cá tính như vậy đương nhiên tôi sẽ nhớ rõ, cho nên bồi thường … cô định bồi thường cho tôi thế nào?" Nói xong Phương Dật Thiên đưa ánh mắt dò xét cặp đùi thon dài kia vài lần, trộm cười, rõ ràng là không có hảo ý. Khả Nhân hừ lạnh một tiếng liền đi tới ngồi xuống cạnh Lâm Thiên Tuyết các nàng.
"Khả Nhân vừa rồi có chuyện gì xảy ra với cậu?" Lâm Thiên Tuyết nhịn không được tò mò hỏi, nàng không tin Khả Nhân chủ động có ý với Phương Dật Thiên.
"Mình, mình nào biết, lúc mình đi đến như bị vướng cái gì, đúng rồi hình như là chân của hắn, thật sự là xui xẻo" Khả Nhân thở phì phì nói.
"A, cậu cậu cũng bị hắn ngáng chân, làn trước mình cũng vậy" Lâm Thiên Tuyết tràn đầy đồng cảm, nói được một nửa thì dừng lại, phát hiện mình lỡ miệng thì im bặt.
Khả Nhân cùng Hứa thiến nghe vậy thì quay lại, Khả Nhân nghi ngờ hỏi "Tiểu Tuyết, cậu cũng bị như vậy?"
Khuôn mặt xinh đẹp Lâm Thiên Tuyết nhất thời đỏ bừng, nhìn Khả Nhân cùng Hứa Thiến rồi đảo mắt ngó Phương Dật Thiên,oán hận nói "Lần trước mình cũng định giáo huấn hắn, ai biết lại bị hắn ngáng chân, sau đó mình cũng ngã xuống"
Lâm Thiên Tuyết không nói hết không nói ra chuyện bị Phương Dật Thiên hôn một cái, cũng như Khả Nhân không nói ra bị Phương Dật Thiên sờ ngực, dù sao noi ra cũng thật dọa người.
Sự tình Lâm Thiên Tuyết nói ra kết hợp với việc Khả Nhân vừa trải qua, sau một phen phân tích ba người đưa ra kết luận hết thảy đều là do Phương Dật Thiên cố ý.
Khả Nhân tức giận, nàng xoay đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Phương Dật Thiên "Phương Dật Thiên, anh, tên hỗn đản, vừa rồi là anh cố ý có đúng không? Anh cũng dám chiếm tiện nghi của tôi, tôi tuyệt sẽ không tha cho ngươi"
"Tiểu Tuyết, Hứa Thiến chúng ta cùng giáo huấn tên sắc lang này" Khả Nhân tức giận nói, rất nhanh lời của nàng được sự ủng hộ của Lâm Thiên Tuyết cùng Hứa Thiến.
Ba cô gái đứng lên hướng phía Phương Dật Thiên đi đến.
Phương Dật Thiên rùng mình không nghĩ ba cô gái liên hợp đối pháo hắn, nhưng là hảo nam không đấu với nữ nhân, hắn quyết định đứng lên thật nhanh lui ra sau một bước nói "Uy, các cô nên nhớ các cô là nữ nhi, tôi một thân nam nhi nếu không cẩn thận động tới chỗ nào là không tốt đâu. Có chuyện gì thì ngồi xuống bình tĩnh nói chuyện"
"Đừng nghe hắn hoa ngôn xảo ngữ, chũng ta cùng xông lên đánh hắn" Khả Nhân ra lệnh một tiếng, sau đó ba cô gái nhắm hướng Phương Dật Thiên xông đến.
Đối mặt với thế công đến Phương Dật Thiên đành phải nhanh chân chạy về phía cầu thanh trốn. Mao Chủ Tịch từng nói qua, địch tiến ta lui, địch lui ta tiến, địch nhân khí thế khổng lồ muốn tránh đi mũi nhọn, phân tán sau đó đánh ta từng bộ phận!
Kế hoạch của Phương Dật Thiên là trước hết làm cho các nàng phân tán sau đó mới tấn công từng người một, cho các nàng biết thế nào là lợi hại.
Lúc này Khả Nhân thật sự tức giận, nàng tiện tay cầm chổi, thần tình đày sat khí dduoir theo Phương Dật Thiên, xem ra muốn loạn chổi đánh chết Phương Dật Thiên mới bằng lòng bỏ qua.
Dù sao từ khi nàng sinh ra đến giờ lần đầu tiên bị Phương Dật Thiên sờ ngực, trong lòng nàng không nhịn được tức khí, đáng giận nhất là Phương Dật Thiên rõ ràng chiếm tiện nghi lại còn tỏ ra thàn tình vô tội, tựa hồ nàng cam tâm tình nguyện cho hắn sờ.
Nàng thề hôm nay phải cho Phương Dật Thiên trả giá thảm trọng.
Nhưng mà lúc Phương Dật Thiên chạy về phía cầu thang thì vang lên tiếng bước chân của Tiêu di đi xuống.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.