Đại hán mặt sẹo cũng bị dọa đến mặt mũi xanh mét, khi hắn chứng kiến Phương Dật Thiên bế Lâm Thiên Tuyết đi ra thì trong lòng cũng đã biết chuyện không ổn. Quả thật, tiếp theo Tiêu di cùng Chân Khả Nhân từ trên xe Phương Dật Thiên bước xuống, đối với hai người phụ nữ này đại hán mặt sẹo hiển nhiên còn nhớ rất rõ ràng, chính là hai người phụ nữ đi chung với Lâm Thiên Tuyết trong quán bar Lam Điều.
Nói cách khác, từ lúc bắt đầu cho đến khi kết thúc, hết thảy đều là kế hoạch giải cứu do đối phương một tay bày ra. Nói cách khác, cái kẻ nhìn qua lịch thiệp vô hại nhưng thực chất hệt như một ác na địa ngục kia chặn xe họ lại, cũng không phải thật sự muốn thu lộ phí của họ, cùng với cú phun nước miếng kia cũng là vì để chọc giận hắn, để cho hắn cùng 3 tên thủ hạ nọ xuống xe, chính là kế dẫn xà xuất động a!
Nhưng mà, khi hiện tại đã biết rõ ràng rồi thì cũng đã quá muộn, đại hán mặt sẹo trong lòng không nhịn được thở dài một tiếng bi ai, mơ hồ cảm thấy lo lắng cho
Phương Dật Thiên trực tiếp bước tới bên người đại hán mặt sẹo, ngồi xổm xuống, nhìn đại hán mặt sẹo đang giương miệng, khẽ cười nói: "Không tệ, mày là người thông minh, rất nghe lời, tao ghét nhất là kẻ không biết nghe lời. Bò lại đây mau lên!"
Vừa nói, Phương Dật Thiên vừa hướng chiếc xe đang dừng bên ven đường cao tốc đi tới. Đại hán mặt sẹo sau khi nghe xong cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559829/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.