Người nào ngã xuống trước sẽ thua!
Quy tắc này là do Vương Hổ và Phương Dật Thiên đặt ra trước khi thi đấu, dựa theo quy tắc thì Vương Hổ chưa thua.
Nhưng thực ra, hắn đã thua, nhìn sắc mặt của hắn...thua đến tâm phục khẩu phục, không mảy may có một câu oán hận. Vì trong lòng hắn hiểu rõ rằng, nếu Phương Dật Thiên muốn lấy mạng hắn thì tại thời điểm hắn bị khóa xương tỳ bà bởi chiêu Cầm Long Thủ thì lúc đó lấy mạng của hắn dễ như trở bàn tay.
Khi bị Phương Dật Thiên khống chế, hắn phát hiện trong mắt của Phương Dật Thiên xuất hiện vẻ do dự, sau đó hắn lại bị Phương Dật Thiên đá một kích vào ngực...cũng không phải là sát chiêu.
Phương Dật Thiên không hạ sát chiêu là do hắn và Phương Dật Thiên không phải là địch nhân... nếu đổi lại hắn mà là địch nhân của Phương Dật Thiên thì hắn đã... đi thăm ông bà ông vải… vài lần rồi.
Vương Hổ lúc này thua Phương Dật Thiên tâm phục khẩu phục, đó là tự cảm thấy mình không bằng người, không chỉ có phục thân thủ cao siêu của Phương Dật mà còn phục vì biểu hiện ung dung bình tĩnh không hề kiêu ngạo của gã, thu liễm trầm ổn như vậy, hắn tự thẹn không bằng.
Ba khán giả ở trên khán đài hoàn toàn ngây dại. Lâm Thiên Tuyết và Hạ Băng hai mắt mở thật to, vẻ mặt không thể tin được nhìn xuống dưới, hai nàng quả thật không thể tin được vào mắt mình.
Hai nàng chậm rãi nhớ lại. Lúc nãy hình như Phương Dật Thiên và Vương Hổ va chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-dac-cong/1559729/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.