Niên Kiều cười cười."Vậy thì tốt."
Gì chứ?
Mắt nhìn thấy Niên Kiều đi ra, lại nhìn lễ phục trên giường. Cứ như vậy mà đi? Chị không tính ép buộc tôi một chút sao? Không cho rằng tôi chỉ giả bộ chối từ lửng lơ con cá vàng thôi sao? Con cừu nhỏ có chút suy sụp. Đột nhiên nảy sinh suy sụp, chà, lại trúng sáo lộ[1] dục cầm cố túng[2]! Nhìn lễ phục trên giường, Đinh Tư Sổ bắt đầu cắn móng tay. Vừa rồi nhìn thấy nó, cô còn đang suy nghĩ, mặc lên thế nào nhỉ?
Niên Kiều chờ ở bên ngoài, cúi đầu liếc mắt nhìn đồng hồ. Đã hơn nửa giờ rồi.
Đinh Tư Sổ có chút xấu hổ, lại nghe được tiếng Niên Kiều vọng vào từ ngoài cửa."Nhớ mang giày cao gót."
"Có cần tôi hỗ trợ không?" Không nghe thấy tiếng trả lời, Niên Kiều lại hỏi.
"Đừng vào...tôi tự làm được." Đại khái cũng đều do khái niệm thụ, trong lòng cảm thấy mình thụ, cảm giác toàn thân bèn không được tự nhiên. Cách một cánh cửa, Đinh Tư Sổ còn có thể nghe được tiếng cười khẽ ngoài cửa. Đinh Tư Sổ xoa tai đang dần nóng lên. "Tôi...xong rồi."
Thật khẩn trương a. Năm đó duyệt binh nhập ngũ, toàn thân cởi trần cũng không khiến cô khẩn trương thế này.
Một tiếng cửa mở "Lạch cạch." Hô hấp Đinh Tư Sổ cũng theo đó mà tăng dần. Mặc dù thầm nhẫm mình là công, nhưng mặt vẫn cứ nóng bừng. Do không quen nha. Khi một người bận một bộ đồ mình không quen, có bất kỳ phản ứng sinh lý nào cũng đều bình thường. Cho nên, cô xấu hổ cũng rất bình thường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-cao-thu-cua-anh-hau/195990/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.