Hai người trò chuyện đến tận đêm khuya. Cũng không biết đâu ra mà lắm chuyện để nói, chỉ biết nói đông nói tây một hồi nhìn đồng hồ thì đã rạng sáng. Tình trạng này được kéo dài mấy ngày liền, Đinh Tư Sổ dụi mắt, Niên Kiều ở bên nhéo lấy lỗ tai cô. "Mệt lắm hả?"
"Không......"
"Vậy tối nay ngủ sớm một chút." Niên Kiều nói.
Tuy nói ngủ sớm một chút, nhưng rốt cuộc buổi tối lại nói chuyện trên trời dưới đất một mạch tới tận rạng sáng. Vừa nhìn thấy cừu con nhắn tin tới, Niên Kiều cũng cười cười. Giọng điệu cũng có chút cẩn thận. "Vẫn muốn nói chuyện à?"
Kỳ thật Đinh Tư Sổ cũng không thể nói rõ loại cảm giác này, nhưng mỗi khi nằm xuống giường cô lại không ngủ được, cảm thấy rất trống trải. Người ta đang nói chuyện, cũng không thể khiến người ta mất hứng? Sau đó hai người trò chuyện rồi lại trò chuyện, rõ ràng chỉ nói toàn chuyện nhãm, nhưng nói đến lúc này, đến giờ này, cô mới cảm thấy mỗi lúc một gần Niên Kiều hơn. Từ trước tới giờ đều do Niên Kiều thả thính cô. Ở trên xe, thì Niên Kiều động tay động chân với cô. Lúc ngủ trưa, thì Niên Kiều sờ lên tai cô. Tuy rằng thường ngày cũng bị sờ không ít. Nhưng loại cảm giác bây giờ rất khác lạ. Nên mỗi khi Niên Kiều sờ cô, cô đều giả bộ ngủ. Có lẽ Niên Kiều đã sớm biết. Nàng luôn cúi đầu, thở vào tai cô. "Còn chưa chịu tỉnh?"
Mấy ngày nay luôn là loại tình trạng thấp thỏm này. Nếu cô tâm sự với chị họ, cô với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-cao-thu-cua-anh-hau/1362554/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.