Đinh Tư Sổ hơi sửng sốt, cô suy diễn rất nhiều về phản ứng của Niên Kiều cả ngày, nhưng lại không ngờ nàng sẽ phản ứng thế này.
Thấy Đinh Tư Sổ mặt đỏ, Niên Kiều lại tiếp tục trêu chọc cô. "Nếu em đã quyết định nói với chị, không phải cũng muốn chị trả lời như vậy sao?."
Nghe Niên Kiều nói xong, Đinh Tư Sổ càng thất thố. "Không, không phải...... nếu chị nói không được, em sẽ không đi. Em nghiêm túc đó."
Niên Kiều mỉm cười, kêu Đinh Tư Sổ lại gần. Nàng mang giày cao gót, nên cao hơn so với Đinh Tư Sổ rất nhiều, nàng khẽ nâng tay lên, vuốt ve đầu Đinh Tư Sổ một chút. "Lời chị đã từng nói, cho dù là hiện tại, hay tương lai, mãi mãi sẽ không thay đổi. Khí chất của em không tồi, nếu đã có một cơ hội tốt, thì nên nắm chắc."
"Chỉ là...... Em......" Cô cảm thấy rất thẹn.
"Sao vậy? Đi một mình nên sợ à?"
"Không phải......"
Niên Kiều khẽ nhéo lỗ tai Đinh Tư Sổ. "Dù chỉ là vai khách mời, cũng sẽ có vài câu lời thoại. Trước đó chị cũng từng nghe qua về《 liệp ưng 》, kịch bản rất khá, em nên nhận đi."
"Không phải...... Niên tiểu thư......"
"Huh?"
Đinh Tư Sổ vốn muốn nói, cô không muốn làm nghệ sĩ. Nhưng lại cứ lắp bắp, không những không thể nói ra miệng, kết quả còn nói《 liệp ưng 》mời cô vào vai khách mời. "Niên tiểu thư, chị thích công việc này sao?"
"Thích chứ."
Đinh Tư Sổ nghe nàng trả lời thì chợt cảm thấy câu hỏi của mình quá dư thừa. Nếu cô có một công việc thành công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-than-cao-thu-cua-anh-hau/1362543/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.