Nghe vậy, Mộ Dung Ca lập tức nhíu mày, tâm tư hơi dao động, ánh mắt dừng ngay trên những lá thứ, tựa hồ có thể đoán được nội dung trong đó. Song trong lòng vẫn có dự cảm, nội dung trong thư nhất định có thể ‘giết người không dao’. “Nam Cung tiểu thư có ý gì đây?” Nàng dời mắt lia thẳng về phía Nam Cung Dung, trầm giọng hỏi.
Khóe mắt Nam Cung Dung hơi ẩm ướt, cúi đầu không dám đối mặt với Mộ Dung Ca, “Mộ Dung Trắc phi thật sự tin tưởng thái tử ca ca ư?” Thật ra nàng cũng có chút hoài nghi, không biết những lá thư này Lan Ngọc tìm đâu ra! Nguyên Kỳ làm việc đó giờ vẫn luôn chu toàn, bày mưu tính kế mây mưa thất thường, sao lại để những lá thư này rơi vào tay người khác được.
Nhưng mà, điều gì cũng có thể xảy ra. Hơn nữa, nội dung được che giấu trong thư nhất định phải khiến người khác kinh thán và khiếp sợ!
Mộ Dung Ca nở nụ cười như có như không nhìn một bên sườn mặt của Nam Cung Dung đang cố ý tránh né mình, “Nam Cung tiểu thư đang muốn chứng minh cái gì? Từ trong miệng nghe ra cứ như có lỗi với Đại Hoàng tử? Hắn muốn ngươi cho ta xem mấy thứ này là có ý gì trong đó?”
Nam Cung Dung lùi nhanh ra sau một bước, xấu hổ không muốn nhìn Mộ Dung Ca, lại không biết nên trả lời như nào.
“Trong lòng ngươi không có thái tử, e chắc là sẽ có Lan Ngọc công tử rồi, ngươi có thể thoát ly bể khổ cũng là Lan Ngọc đã ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298532/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.