Mấy ngày sau.
Chuyện Lâm Thanh Nhã mưu hại Hương Lan đã truyền ra ngoài cung, tất cả mọi người đều tiếc nuối cho Hương Lan xinh đẹp bị chết oan uổng, họ mắng chửi Lâm Thanh Nhã thậm tệ, còn nói ả dám cả gan làm điều xấu trong cung.
Việc này cũng truyền đến tai của Lâm Khinh Trần và Lâm Thiện Nhã.
Lâm Thiện Nhã cười lạnh: “Từ bao giờ Lâm Thanh Nhã trở nên không có chừng mực như vậy? Cho dù có đố kỵ với sắc đẹp của Hương Lan cũng không nên ra tay với cô ta ở trong cung chứ!”
Lâm Khinh Trần hơi cau mày. “Không, chắc chắn không phải do Thanh Nhã làm, có lẽ Hương Lan đã tự sát và kéo Thanh Nhã xuống cùng.” Thật tiếc, kẻ thông minh như Hương Lan nếu không động lòng với Triệu Tử Duy, chắc chắn nàng ta sẽ là một thứ vũ khí lợi hại của y. Còn Lâm Thanh Nhã đã từng làm những chuyện dơ bẩn với Hương Lan, khó trách nàng ấy muốn nó chết.
Lâm Thiện Nhã nhíu mày, lơ đễnh nhìn về chiếc gương đồng đặt trên bàn trang điểm. Trong gương hiện lên bóng dáng người con gái vô cùng xinh đẹp như tiên nữ hạ phàm. Nàng ta cất lời: “Thái tử nước Hạ và Đại hoàng tử sẽ đến đây vào ngày mai sao?”
Đã bao lâu rồi nàng ta không nhìn thấy Nguyên Kỳ? Chẳng biết lúc gặp lại hắn sẽ như thế nào? Có phải rất kinh ngạc khi nhìn thấy nàng ta không? Thời gian vừa qua nàng ta đã thay đổi rất nhiều, và nàng ta biết mình sẽ không thua kém khi đứng trước một Mộ Dung Ca bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298451/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.