“Hương Lan, ngươi đáng chết!”
Một tiếng gầmchấn động vang lên, dư âm của nó vẫn còn vọng mãi trong thiên điện.Triệu Tử Duy tung một cước rất mạnh đá Hương Lan bay ra xa, một cước này cơ hồ đã dùng toàn lực của hắn.
Tất cả mọi người đều kinh hãi, chuyện gì vừa xảy ra? Tại sao Hoàng thượng đột ngột xuấthiện, còn đối xử với Lan phi thô bạo như vậy?
TriệuTử Duy ôm chặt Mộ Dung Ca vào trong ngực, cẩn thận quan sát nàng từ trên xuống dưới, cổ họng bật ra âm thanh run rẩy: “Nàng đã uống chưa?”
Mộ Dung Ca lắc đầu. “Vẫn chưa.” Cho dù Triệu Tử Duy không xuất hiện, nàngcũng sẽ tìm lý do để không phải uống chén trà này. Mộ Dung Ca liếc mắtquan sát sắc mặt tái nhợt của Hương Lan, thầm cảm thấy hình như HươngLan cũng không có ý định hại nàng như lúc trước.
Hương Lan thất thần nhìn Triệu Tử Duy, sắc mặt nàng ta càng thêm trắng bệch,không ngờ hắn có thể vô tình đá nàng mạnh đến thế, giờ khắc này HươngLan đã hoàn toàn hiểu rõ mức độ sủng ái mà Triệu Tử Duy dành cho Mộ Dung Ca. Ở thời điểm Mộ Dung Ca bị nguy hiểm, trong mắt hắn không thể chứađược ai khác, cho dù vứt bỏ tất cả những gì hắn đang xây dựng cũng phảibảo vệ được Mộ Dung Ca.
Thì ra từ đầu đến cuối nàng ta chỉ là kẻ bị lợi dụng, chẳng phải nàng ta cũng đã đoán ra được từ sớm sao?
“Trong lòng Hoàng thượng quả nhiên không hề có thiếp.” Hương Lan ho khan,tiếng cười của nàng khổ sở thê lương, lần này nàng ta đã biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298447/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.