Mộ Dung Ca thoáng thấy trên lưng Lâm Khinh Trần đeo một chiếc tay nải, theo sau hắn là hai gã hộ vệ. Đây là...?
Nhìn ra sự nghi hoặc của cô, Lâm Khinh Trần mỉm cười: "Thịnh yến đã kết thúc, ta và Phong Nhi cũng nên rời khỏi đây thôi." - Phong quốc chắc chắn sẽ diệt vong, có trời cũng không thể cứu vãn được nữa, mà y lại muốn mang Phong Nhi đi chu du khắp thiên hạ, sống một cuộc sống đơn giản, không cần mỗi ngày đều phải mưu toan đấu đá. Hơn nữa, hoàng cung Phong quốc quá nhơ nhuốc, một nơi dơ bẩn như vậy không đáng để y ở lại.
Lâm Khinh Trần mỉm cười dịu dàng nhìn Mộ Dung Ca, chuyện cô không đi theo Nguyên Kỳ khiến hắn ngạc nhiên vô cùng, Nguyên Kỳ dùng bao nhiêu thủ đoạn mới có được cô, vậy mà khi rời khỏi Phong quốc hắn lại để cô ở lại, điều này thật sự khiến người khác bất ngờ.
Mộ Dung Ca đứng dậy nhìn Lâm Khinh Trần, cô mỉm cười: "Vứt bỏ hết vinh hoa phú quý để đổi lấy một đời thanh thản, thiên hạ này ít ai có được dũng khí như Thái tử. Thái tử Phong quốc quả thực khiến người khác phải nể trọng." - Đặc biệt lúc này Hoàng đế Phong quốc tuổi đã già, sắp bước một chân vào quan tài tới nơi nhưng y lại không hề do dự mà rời đi.
Mộ Dung Ca cúi đầu nhìn Phong Nhi, hẳn kiếp trước nó đã tích nhiều phúc đức nên kiếp này mới có được một người phụ thân như vậy. Dù sao ở cái thời loạn này, quyền lợi là thứ chẳng ai dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298367/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.