Edit: L2NT, Phi Nguyệt
Gió mát thổi từ song cửa sổ vào, mang theo hương thơm nhànnhạt vấn vít nơi đầu mũi, mép rèm bốn phía bay bay. Cô ngẩng đầu nhìn bóng hắnđằng sau rèm, vẻ mặt hắn thản nhiên, dù mỉm cười nhưng vẫn luôn thấy khoảngcách như người bề trên.
Khoảng cách ấy, nói xa không hẳn là xa, chỉ cách nhau một tấmrèm, nói gần chẳng phải gần, tựa như khoảng cách giữa trời và đất.
“Vâng.”
Cô thoải mái trả lời thẳng thắn không giấu diếm. Hắn hỏi câunày, nhất định đã nhìn thấu lòng cô. Huống hồ trước đây khi cô đi theo Triệu TửDuy, đã trốn hắn rất xa, dù chỉ là một ánh mắt cô cũng không muốn động chạm tớihắn, càng không mong hai bọn họ sẽ dính dáng gì. Đôi mắt của hắn có thể nhìn thấuthế nhân, giờ đây cô không muốn trả lời trái với lương tâm mình nữa, cho dù saunày hắn đối xử với cô thế nào cũng được.
Cần thành thật thì thành thật, phải dối trá sẽ dối trá.
Hắn nghe vậy, đáy mắt hiện lên ý cười, hỏi tiếp: “Vì sao?”
Hầu hết nữ tử đều muốn làm người đàn bà của hắn, chen lấn tớitrước mặt khiến hắn chán ghét, còn cô lại là trường hợp đặc biệt.
“Thiếp tự biết mình có bao nhiêu phân lượng, dù vây quanhThái tử như ruồi nhặng thì người cũng đâu để ý. Vì không muốn khiến Thái tửchán ghét, thiếp vẫn nên tự lượng sức mà buông tâm. Hơn nữa mỹ nhân bên cạnhThái tử nhiều vô số, với thân phận của thiếp sao lọt được vào mắt Thái tử chứ?”Cô chậm rãi cúi đầu, khóe miệng nhếch lên nụ cười tự giễu.
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298360/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.