Edit: Phi Nguyệt
Mộ Dung Ca nhẹ nhàng cười, nụ cười của cô như hoa sen thanhkhiết hé nở, tỏa ánh sáng rực rỡ đẹp vô ngần. Phượng Dịch xứng đáng nhận sự trừngphạt này! Thân là người trong hoàng thất mà không thể nối dõi tông đường, chínhlà phế vật. Hùng tâm tráng chí của gã bị đả kích nặng nề! Hoàng đế Nguyên quốcluôn đề phòng Phượng Dịch, nay có cơ hội tốt như vậy chắc chắn ông ta sẽ khôngbỏ qua.
Cô có thể nhìn thấy số phận sau này của Phượng Dịch. Cô chúcgã sống lâu trăm tuổi, nhận hết khổ ải của thế gian rồi chết tại nhà!
Mộ Dung Ca quay đầu nhìn lại, Phượng Dịch phải gắng lắm mớitrấn định được trước những lời xì xào của mọi người, khi nhìn thấy vẻ mặt ngờ vựccủa những người xung quanh, gã lập tức mất đi dáng vẻ lạnh lùng thường thấy.
Phượng Dịch mang theo dã tâm mạnh mẽ tới đây, muốn cưới ThiệnNhã công chúa, càng muốn thống nhất giang sơn, nhưng có ai ngờ lại bị ám toánthành hoạn quan. Gã cắn chặt hàm răng, toàn bộ ánh mắt của những người ngồi đâyđều hướng về gã, chưa bao giờ gã cảm thấy nhục nhã như hôm nay!
Giận dữ! Hối hận! Sao gã lại không biết kẻ nào đã giở thủ đoạnở đằng sau lưng, chỉ có thể là kẻ kia! Đêm đó đánh gã bị nội thương nghiêm trọngcũng không nói, lại còn vô thanh vô thức phái người tới cắt mất “của quý” củagã, đến cơ hội phản kháng cũng không có.
Trong lòng vô cùng phẫn hận, Phượng Dịch ngẩng đầu lên vừakhéo nhìn thấy Triệu Tử Duy và Mộ Dung Ca, toàn thân dâng lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298354/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.