Edit: Phi Nguyệt + L2NT
Triệu Tử Duy nhìn thấy nét kinh ngạc trong mắt Mộ Dung Ca,thầm cười, hóa ra thứ cô ấy coi trọng nhất là tiền bạc! Nghe cô nói xong, giọngnhư thành khẩn, thực ra lại vì bạc mà miễn cưỡng trả lời, hắn bật cười: “Đúng vậyư?”
“Vâng, thiếp đâu dám nói điều xằng bậy.” – Nàng dùng sức gậtmạnh, sau đó tiến lên vài bước đến trước giường.
Con mắt tà mị của hắn lơ đãng liếc qua Mộ Dung Ca nhưng thậtra hắn vẫn đang theo dõi nhất cử nhất động của cô. Thấy cô tới gần, hắn ngừngviệc đùa nghịch hai tấm ngân phiếu, trong mắt tràn đầy ý cười, hắn đang chờ xemhành động tiếp theo của cô.
“Thiếp còn chưa thu dọn mấy tấm ngân phiếu, bừa bãi quá, khiếnThái tử chê cười rồi.” – Mộ Dung Ca vừa giải thích vừa nhanh tay nhấc mất hai tờngân phiếu trên tay Triệu Tử Duy và cất luôn vào người. Cô ngẩng đầu nhìn hắn,mặt không đổi sắc, thái độ hoàn toàn bình thường.
Những lời giải thích và hành động của cô khiến hai hàng lôngmày của Triệu Tử Duy nhướn lên cao vút, cô sợ hắn lấy bạc của ô ư? Nực cười! Hắnđường đường là thái tử Tề quốc ngồi trên cả núi vàng, chỉ một chút bạc vụn nàycó thể khiến hắn để tâm sao?
Nhưng Mộ Dung Ca đâu biết Triệu Tử Duy đang nghĩ gì, cô chỉmột lòng lo lắng cho hai tờ ngân phiếu khổng lồ của mình, và suy đoán câu hỏi vừarồi của hắn thực ra có ý nghĩa gì?
“Ngươi thực sự không nhìn kỹ thái tử Hạ quốc ư?” – Tầm mắt hạxuống chiếc nhẫn ngọc đang đeo ở ngón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298348/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.