Edit: L2NT
Beta: Phi Nguyệt
Lực tay cực mạnh, tốc độ lại nhanh, khiến Mộ Dung Ca trầm mặt.
“Mau đuổi kịp!” Ánh Tuyết lạnh giọng ra lệnh. Thái độ NhưBăng hết sức nhún nhường, nhìn giống như cảnh chủ nhân quát tháo một người hầutầm thường. Còn Như Băng không dám cãi lại, đầu cúi gằm xuống, không dám nhìnsang Mộ Dung Ca, buồn bã đáp lại: “Vâng.”
Ánh Tuyết lạnh lùng nhìn Như Băng, sau đó liếc sang Mộ DungCa, trong mắt còn hiện vẻ ghen tị: “Mộ Dung Ca?” – Giọng nói cao ngạo, ả khôngthèm nhìn tới cô nữa. Như Băng đi theo sau ả không dám phản kháng.
Khi tiếp xúc lần đầu với Ánh Tuyết, Mộ Dung Ca đã không có ấntượng tốt đẹp gì. Hơn nữa hiện giờ cô rất bực mình với thái độ không coi ai ragì của ả, cô nhếch mép cười lạnh, không thèm trả lời, chỉ nhìn kĩ Như Băng, thầmlo cho nàng. Có lẽ tình cảnh của Như Băng so với tưởng tượng của cô còn tệ hạihơn.
Ánh Tuyết thấy Mộ Dung Ca không có phản ứng, đáy mắt ẩn chứasự tức giận, nhẹ cau đôi mày lá liễu, ả cao giọng khinh thường nói với Mộ DungCa: “Mộ Dung Ca?”
Như Băng lo lắng nhìn về phía Mộ Dung Ca, Ánh Tuyết là tỳ nữcó địa vị cao nhất, được Nguyên Kì trọng dụng. Cho nên, bọn nàng đều phải tuântheo mệnh lệnh của ả, không dám trái lời. Nếu không, hậu quả rất khó tưởng tượng!Bây giờ, Mộ Dung Ca không thèm để ý tới ả, chỉ sợ đã rước họa vào thân!
“Ngươi lấy tư cách gì mà quát tháo ta? Ánh Tuyết!” – Vẻ mặtMộ Dung Ca càng thêm lạnh lẽo, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thiep-khuynh-thanh/1298343/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.